Ở chương trước
Đó là giọng của Tố Tố. ( đã nhắc đến ở chương 45 )Cô ấy bên cạnh việc là cảnh sát hình sự còn là chị em tốt của Tiểu Chư đồng thời cũng là người quen với hình ảnh giả trai của cô nhất.
" Trái Đất này thật tròn....Vào quán bar này mình vẫn có thể gặp được người quen nhưng lại trong tình cảnh thật trớ trêu..Phải làm sao đây?? Lỡ chị ấy thấy mình rồi gọi Lưu Linh một cái thì chết mất! " Tiểu Chư nghĩ.
------------
Trước mắt, tình hình lúc này không được tốt vì vậy nên tránh xuất hiện thì hơn, cô đang định quay ngược lên lầu thì lúc này Nam Cung Hàn lại đang đi xuống.
Cô ngỡ ngàng nhìn, hắn nhìn cô, lạnh lùng nói:
" Sao không xuống? "
Lúc này, trong tâm trí cô có chút sợ hãi trước câu hỏi của hắn, cô không có lí do chính đáng nào để lên trêи tầng cả.
Bởi căn phòng karaoke kia đã được dọn dẹp xong hết thảy.
Bây giờ hắn hỏi câu đó, nếu không trả lời thật khôn khéo thì chắc chắn sẽ bị nghi ngờ. Cô cười ngốc nghếch rồi nói:
" Tôi định quay lại gọi ngài ạ! Tại thấy ngài chưa xuống... "
Nghe cô nói vậy, hắn cũng không lấy làm nghi ngờ gì, hắn bỏ ngoài tai lời giải thích của cô, lạnh lùng bước xuống tầng.
Tiểu Chư không còn cách nào để trốn nên đành phải đi theo phía sau hắn. Vừa đi vừa chán nản, vừa lo lắng, sợ hãi...."Chỉ mong rằng chị ấy ( Tố Tố ) sẽ không nhận ra mình. Nếu không.... "
Dưới tầng
Nam Cung Hàn vừa đặt chân xuống dưới tầng, dường như tất cả ánh mắt đều đang hướng về phía hắn.
Nhưng hắn không quan tâm lắm, hắn cao cao tại thượng bước đến chỗ ba vị cảnh sát kia rồi niềm nở cười một cách