Tai nạn giao thông xảy ra ở ngay trước cổng bệnh viện...!
Phương Hân chỉ biết khóc lóc đi theo các y bác sĩ mà không thể làm gì khác.
Cô bất lực vì cô không phải bác sĩ, cô càng hận bản thân chính là nguyên nhân khiến cho anh bị tai nạn giao thông.
Lẽ ra người phải gặp tai nạn là cô mới đúng.
Nhân viên y tế thấy tinh thần của cô không ổn định thì cũng có chút lo lắng.
Nhưng cô nói cô là vợ anh, cho nên mọi người cũng không có lí do để ngăn cản cô nữa.
Đẩy Phong Duật Thần tới phòng cấp cứu, cánh cửa lập tức đóng lại, ngăn cản cô ở bên ngoài.
Thời gian đứng ở bên ngoài chờ Phong Duật Thần cấp cứu, Phương Hân đứng ngồi không yên.
Trên người cô dính cả máu của anh, nhưng cô không còn tâm trạng để quan tâm tới nhiều chuyện như vậy.
Tần Khiêm cũng đã đuổi tới nơi...!
Hôm nay Tần Khiêm có tới thăm ông Phương, tai nạn xảy ra ở trước cổng bệnh viện nên anh đã nghe ngóng được một chút tin tức.
Khi chạy tới phòng cấp cứu, nhìn thấy Phương Hân đang đứng bơ vơ, bất lực một mình, trái tim anh đau nhói.
- Em không sao chứ, có bị thương ở đâu không?
Trên người Phương Hân chỉ toàn một màu máu, Tần Khiêm không thể không lo lắng sốt ruột.
Bộ dạng của cô như vậy, anh lại càng thêm đau lòng vì cô.
Phương Hân lúc này mới yếu ớt ngẩng đầu lên nhìn Tần Khiêm, không đáp.
Cô lúc này thực sự rất sợ hãi, sợ Phong Duật Thần sẽ bỏ cô mà đi.
Tai nạn tới đột ngột quá, cô hận chính bản thân mình đã làm liên lụy tới anh.
Tần Khiêm không có kiên nhẫn, liền ôm Phương Hân vào lòng, an ủi cô:
- Không sao đâu, mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Phương Hân bắt đầu khóc nức nở, trút hết mọi tội lỗi, hối hận cùng với sự lo lắng ra ngoài.
Cô thật vô dụng, cô không thể làm gì cả, chỉ biết trơ mắt nhìn Phong Duật Thần xảy ra tai nạn.
Nếu thời gian được quay ngược trở lại, cô nhất định sẽ chú ý hơn khi qua đường, nhất định sẽ không để liên lụy tới anh.
Tần Khiêm thở dài, vỗ lưng an ủi cô.
Anh ấy cũng không biết nên nói gì, cứ im lặng như vậy.
Không biết đã bao lâu trôi qua, bác sĩ mới bước ra, cô vội vã chạy tới hỏi han:
- Bác sĩ, chồng tôi sao rồi ạ? Anh ấy sẽ ổn thôi đúng không?
Vị bác sĩ gật đầu, an ủi Phương Hân:
- Xin người nhà bệnh nhân đừng quá lo lắng, cũng may là kịp thời cấp cứu nên hiện giờ bệnh nhân đã qua được cơn nguy kịch rồi.
Bệnh nhân sẽ được chuyển sang phòng hồi sức.
May quá, Phong Duật Thần của cô không sao rồi.
Phương Hân thầm cảm tạ trời đất, sau đó nhìn bác sĩ đầy cảm kích:
- Cảm ơn bác sĩ...!
- Nhưng hiện tại chúng tôi vẫn chưa thể chắc chắn thời gian bệnh nhân tỉnh lại, phải xem bệnh nhân phục hồi thế nào đã.
- Vâng, qua nguy kịch là quá tốt rồi ạ.
Trái tim Phương Hân âm ỉ đau, Phong Duật Thần của cô, tất cả là tại cô đã hại anh rồi.
Cô căm hận chính bản thân mình, hận chiếc xe ô