Không để cho con gái có cơ hội phản bác, ánh mắt sắc bén của Hứa Chí Hồng nhìn gương mặt con gái hơi trầm xuống, nhìn thẳng vào đôi mắt đã nhấc lên gợn sống nhè nhẹ, giọng trầm thấp, không lạnh không nhạt, nói tiếp.
"Chờ LT xác nhận hợp tác với XM, chúng ta lập tức cử người đi LT thảo luận bắt đầu các hạng mục, có LT trợ thế và tạo thế những hạng mục này không chỉ ổn định không lỗ, mà sự phát triển của XM còn có thể nâng lên cấp cao hơn."
Bản sắc của thương nhân chính là làm lợi sinh lợi, chỉ cần có lợi ích thì cần phải hợp tác, Hứa Chí Hồng nói tới đây, giống như đã nhìn thấy cổ phiếu công ty mạnh mẽ tăng vọt, mặt mày không khỏi rạng rỡ.
Đối với những lời này, Hứa Nam từ chối cho ý kiến.
Trước đây LT và XM lực lượng ngang nhau, sau đó tự phát triển lĩnh vực chiếm số 1, những năm gần đây, toàn bộ các xí nghiệp lớn trong nước đều tiến quân vào các lĩnh vực.
Thương nhân chỉ nói lợi ích, vì đấu tranh để chiếm thật nhiều phân ngạch thị trường, mở rộng thị trường, tích lũy vốn hùng hậu, các xí nghiệp hợp tác luôn tồn tại sự cạnh tranh.
LT và XM phát triển cực kỳ nhanh, từ khi lão chủ tịch LT từ chức, chủ tịch mới nhậm chức cho tới nay lợi nhuận của LT từ đầu đến cuối đều chèn ép XM.
Hợp tác đúng là một cơ hội tuyệt vời.
Nhưng điều này cũng không thể làm giảm phiền toái trong lòng Hứa nam, cũng bởi vì LT và XM hợp tác, không cho cô có thể tùy ý rời khỏi công ty, nhưng Lâm Sanh ở thành phố Z, người kia vẫn còn chờ cô về.
Hứa Nam bình tĩnh nói:
"Ba, con có thể ở lại công ty nhưng có một yêu cầu."
"Yêu cầu gì?" Hứa Chí Hồng cau mày.
"Chuyện bổ nhiệm người ở công ty XS, nửa tháng sau hãy truyền lệnh xuống công ty XS." bên môi Hứa Nam toát lên một cảm xúc không rõ, giọng nói máy móc:
"Hơn nữa, nửa tháng sau, con phải về công ty XS để giao lại công việc còn dư, sắp xếp hành lý."
Lần này cò kè mặc cả, nghe có vẻ không có gì không hợp lý, Hứa Chí Hồng nhướng mày, sảng khoái gật đầu:
"Cái này đương nhiên rồi."
"Ba, nếu như không có gì nói nữa." Hứa Nam vừa nói vừa đứng dậy: "Con về phòng trước."
"Đi đi, nhớ kỹ chút xuống dùng cơm." Hai bên giao chiến cũng qua nửa tiếng, ánh mắt Hứa Chí Hồng nhìn về phía con gái cuối cùng cũng dịu xuống, nở nụ cười ấm áp.
Hai cha con Hứa Nam nói chuyện một phen kết quả sau cùng không thể nói rõ ai thắng ai thua.
Bởi vì hợp tác và tiếp đãi tổng tài Âu đại, Hứa Nam không còn tự do đi lại thành phố Z, đồng nghĩa cũng mất đi cơ hội ở cùng Lâm Sanh.
Nhưng lúc này lo lắng lợi ích công ty, cô phải bình tĩnh, không thể hành động theo tình cảm.
Mà vấn đề trở ngại thực tế, những lời khó nghe kia, điều Hứa Nam sợ hãi trong lòng vẫn xảy ra.
Cho dù cô ở thành phố Z xa xôi, công ty XS xa xôi, quan hệ giữa cô và Lâm Sanh cũng không gạt được Hứa ba, Hứa ba ít nhiều gì cũng biết gì đó.
Trở về phòng, Hứa Nam ngồi trên sofa lưng thẳng tắp, nhíu mày trầm tư hồi lâu, cuối cùng quyết định, trước tiên giải quyết mối phiền toái Âu đại trước, gọi điện thoại cho Tô Bối An, bên kia rất nhanh bắt máy:
"Nam Nam?"
Hứa Nam nhỏ giọng nói:
"Ngày mai tiếp khách, cậu đi cùng mình."
"Ừ, được, không thành vấn đề." Tô Bối An không chút suy nghĩ gật đầu đồng ý.
"Còn có một chuyện." giữa chân mày Hứa Nam nhíu chặt, môi mím thành đường thẳng, hiện ra 2 lúm đồng tiền nhỏ, giọng rõ ràng không biết làm sao: "Mấy ngày gần đây, cậu sắp xếp mấy người, chú ý động tĩnh ba mình nhiều hơn, ba mình có hành động khác thường gì ngay lập tức báo cho mình."
Điện thoại bên kia vọng lại tiếng thở dài nặng nề, Tô Bối An nghe vậy giật mình sửng sốt, vẻ mặt ngạc nhiên, kinh ngạc hỏi:
"Có thể ép cậu chủ động ra tay, không phải ba cậu muốn làm chuyện lớn gì chứ?"
"Ba hình như phát hiện ra gì đó." Hứa Nam xoa xoa ấn đường: "Phải phòng hờ."
"Cậu yên tâm, mình lập tức sắp xếp." Tô Bối An vừa nói vừa dừng bước, lấm lét nhìn trái nhìn phải, hạ giọng: "Cụ thể buổi tối chúng ta nói chuyện tiếp, mình phải vào tập đoàn LT, trước không nói."
"Ừ buổi tối gặp."
Tắt máy.
Hứa Nam rũ mắt, ánh mắt ngừng ở tấm thảm nhung trắng, gương mặt không biểu tình, tay nắm điện thoại ngắm nghía, tựa hồ như nhớ tới điều gì, bên môi toát ra ý cười khẽ, lưng thẳng tắp chợt thả lỏng.
Máy bay hạ cánh, theo dặn dò, vừa hạ cánh lúc này gọi cho Lâm Sanh báo bình an.
Lúc này, có lẽ Lâm Sanh đang ăn cơm trưa hoặc là trên đường đi tập gym, hoặc là đã ở phòng tập, chẳng biết vì sao, cô muốn biết, Lâm Sanh đang làm gì.
Gọi cho 'Tiểu bảo mẫu'.
Chỉ mấy giây là bắt máy.
Bên tai truyền tới tiếng thở dốc dồn dập của Lâm Sanh.
Hứa Nam lẳng lặng nghe không lên tiếng, bên kia chỉ là tiếng hít thở sâu, thở dốc không ngừng, sau đó truyền tới tiếng cười trong trẻo của Lâm Sanh:
"Đại lão bản, hiếm khi chủ động gọi cho em, không phải là nhớ em chứ?"
Hứa Nam khẽ hỏi:
"Em đang làm gì đó?"
"Em đang gym." Lâm Sanh mặc áo cực ngắn hở rốn, vô thức sờ sờ bụng, nhỏ giọng lầm bầm: "Em nói cho chị một bí mật nhỏ, nửa tháng em không tập, cơ bụng sắp mất rồi."
"Mất thì mất, em cũng không mập." Hứa Nam khẽ cười, nghe được giọng Lâm Sanh, phiền toái trong lòng thoáng giảm bớt, không còn buồn bực nữa.
"Khó mà được, em phải giữ vững vóc dáng mê người, làm chị mê mẩn, đầu óc choáng váng." Lâm Sanh không giữ hình tượng vỗ chân cười rộ lên.
Tiếng cười lanh lảnh vừa đắc ý kia, thu hút ánh mắt của người bên cạnh, ngay cả Thẩm Bình nghe xong suýt chút nữa muốn nhảy khỏi máy chạy bộ bịt miệng Lâm Sanh.
----------------------
Tập đoàn LT.
Gần đây mới tuyển mấy trợ lý, lúc đầu Tiêu Tử Ngọc giới thiệu công ty với họ, đơn giản nói qua công việc thường ngày, lại đột nhiên nhận được một cuộc gọi không rõ lai lịch, nghe được tin tức bên kia truyền tới.
Sắc mặt Tiêu Tử Ngọc dần dần trở nên nghiêm trọng, cái gì cũng không đáp lại, vội vàng tắt máy, mặc kệ trợ lý ngơ ngác nhìn nhau, bước nhanh tới phòng tổng tài.
Bởi vì chuyện lần này thật sự khẩn cấp, Tiêu Tử Ngọc thậm chí không kịp gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa vào, lại cấp tốc xoay người đóng chặt cửa, hành động lưu loát, hiển nhiên không phải lần đầu tiên xông vào phòng tổng tài.
Tiếng động mở cửa, tiếng bước chân mất trật tự. Chợt cắt đứt sự trầm tư của Lâm túc, đôi mắt thâm thúy lạnh lẽo nhìn sang, ánh mắt đó quét qua Tiêu Tử Ngọc đang bước nhanh qua. Hơi nhíu mày, cũng không nói gì, cúi xuống, ngón tay đang kẹp bút, tiếp tục xử lý văn kiện trong tay.
Tiêu Tử Ngọc nhìn thấy ở sâu bên trong là dáng người ưu nhã lưng thẳng tắp, nhân lúc Lâm Túc chưa mở miệng trách cô về hành vi vô lễ kia, cô bước nhanh tới, thở hổn hển giọng gấp gáp:
"Lão bản, chuyện lớn không hay rồi."
"CHuyện gì?"
Tiêu Tử Ngọc kéo kéo cà vạt, cà vạt thả lỏng làm cho cổ thoải mái một chút, nhanh chóng thở lại bình thường, trầm giọng nói:
"Em vừa nhận được tin mới nhất, hôm nay có người ở sau lưng điều tra dữ liệu cá nhân của Sanh Sanh."
Đầu bút chợt dừng lại, đôi con ngươi bình tĩnh chợt trở nên u lãnh, bút giữa ngón tay chuyển động bay lượn, hạ xuống ký tên, giọng nhỏ nhẹ vang lên:
"Là ai điều tra Sanh Sanh?"
"Hứa Chí Hồng."
Sắc mặt Lâm