Dần dần một cảm giác lạ lẫm ập đến trên cơ thể nhỏ bé của Giản Tích Nhu, cơn đau đớn lúc nãy đã đi mất từ lúc nào thay vào đó là một hồi tê dại không dứt bao vây toàn thân thể nõn nà của cô.
Bàn tay xấu xa của Phong Thừa Trạch không ngừng x0a nắn trên làn da mịn màng, khiến toàn thân cô run lên từng hồi.
Cơ thể non nớt của Giản Tích Nhu làm sao có thể chịu được sự k1ch thích đến tột cùng này kia chứ?
Cảm giác thoải mái lạ lẫm trong cơ thể đang dần dâng lên khiến Giản Tích Nhu vô thức bật ra những tiếng ngâm nga yêu kiều, bản thân không hề có chút kinh nghiệm nào trong vấn đề này làm cho cô không biết nên như thế nào cho phải.
Phong Thừa Trạch nãy giờ vẫn luôn chăm chú quan sát biểu hiện của cô, biết mình không cần phải kiềm chế bản thân nữa liền ra sức luận động [email protected] dưới, thô ráp thở gấp.
Thân thể yêu kiều của cô bất giác xụi lơ, mặc kệ hắn ra sức ra vào trong hoa h.uyệt ấm nóng ẩm ướt.
“Ôm chặt tôi!” Giọng nói khàn đặc chứa d*c vọng mãnh liệt vang lên bên tai cô như muốn ra lệnh.
Câu nói vừa dứt, hắn đã nắm lấy một bên cổ chân cô đặt lên vai mình, [email protected] dưới tiếp tục gia tăng tốc độ.
Âm thanh nhớp nháp bên dưới vang lên không ngớt khiến Giản Tích Nhu nghe thấy đỏ mặt không thôi.
Hắn thì ngược lại, nhìn thấy dáng vẻ ngại ngùng của cô còn xấu xa th úc mạnh hơn, tay còn xoa nhẹ điểm nhạy cảm giữa hai ch ân cô khiến cô thở d ốc, kh0ái cảm ập đến ngày càng nhiều hơn.
Cơ thể nhỏ bé của Giản Tích Nhu run lên từng hồi, làn da trắng nõn vì phải chịu sự k1ch thích từ việc [email protected] tình mà đỏ ửng rất gợi dục.
Miệng nhỏ yêu kiều của cô không ngừng thoát ra những tiếng r3n rỉ gợi làm cho Phong Thừa Trạch càng hưng phấn, từng đợt ra vào mạnh như vũ bão làm cho người dưới thân khó nhọc hô hấp.
Bình thường nhìn hắn thanh tâm quả dục như thế, tao nhã không để đâu cho hết vậy mà lên giường cũng hoá cầm thú như ai.
Quả thực, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong!
Dưới sự điên cuồng ra vào của hắn, bất giác cô ôm hắn chặt hơn, móng tay dài như muốn khảm sâu vào tấm lưng vững chắc phía trên.
Bàn tay xấu xa của ai kia lập tức đưa lên lật úp người cô lại trên giường, từ phía sau mà đâm sâu vào bên trong hoa h.uyệt ấm áp chặt chẽ làm hắn say mê.
“A… đừng… dừng lại…”
Bị hắn đột ngột tấn công từ phía sau, cơ thể nhạy cảm của cô mau chóng siết chặt lấy phân thân của Phong Thừa Trạch khiến hắn suýt chút nữa đã buông súng đầu hàng.
“Chiều ý em, sẽ không dừng lại.”
Hắn nói dứt lời liền đưa tay đánh nhẹ vào bờ m ông tròn đầy của cô, sau đó đâm mạnh người anh em của mình vào bên trong khiến cô giật nảy mình.
“A… nhẹ… nhẹ thôi.”
Vì tiết tấu ra vào của ai đó quá mạnh, quá nhanh khiến cô khó khăn hít thở, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy drap giường làm điểm tựa đón nhận từng đợt tấn công mạnh bạo từ người phía sau.
“Thả lỏng ra chút, em cứ kẹp chặt như này tôi sẽ buông súng đầu hàng sớm mất.”
Vì sự khăng khít không một kẽ hở của nơi m3m mại đang đón nhận vật thể to dài giữa hai ch ân hắn, khiến hắn sung sướng không cách nào khống chế được bản thân mình, càng huống hồ nơi đó quá ấm áp khiến hắn suýt chút nữa đã không nhịn được mà b ắn ra.
“Đừng…” Giản Tích Nhu yếu ớt cất