Sáng hôm sau vì hiểu đêm qua hai đứa con xảy ra chuyện kịch liệt gì nên Phong lão gia và ông bà Phong cũng để cho hai đứa ngủ thoái mái đến tận trưa.
Nói là ngủ nhưng hắn từ sớm đã tỉnh, không làm ồn đến cô, chỉ lẳng lặng chống tay ngắm nhìn cô ngủ ngon lành trong lòng mình.
“Ưm…”
Giản Tích Nhu tỉnh giấc theo đồng hồ sinh học, tiện tay vươn vai một cái thoải mái mà kêu lên.
“Mới sáng sớm em nằm trong vòng tay tôi mà rên gợi tình như thế là muốn tập thể dục buổi sáng à?” Hắn đột nhiên lên tiếng làm cô giật thót.
Theo bản năng, Giản Tích Nhu quay mặt sang bên cạnh mình, đập vào mắt cô là cơ ngực vạm vỡ của hắn, sau đó là một hồi đỏ mặt.
Hắn nhìn thấy biểu cảm dễ thương của cô thì khoé môi nhếch lên, dịu dàng đưa tay lên xoa đầu cô sau đó bế cô vào nhà tắm.
Vâng, chính là cái kiểu bế công chúa ấy mọi người.
“Nằm im nếu em không muốn chuyện đêm qua tiếp tục xảy ra.
” Như nhìn ra ý đồ muốn trốn khỏi vòng tay hắn của cô, hắn lên tiếng.
Đây cũng chẳng phải lần đầu tâm tư của cô bị hắn nhìn thấu nên cũng chẳng bất ngờ nữa, chỉ im lặng ngầm chấp thuận cho việc làm của hắn.
Sở dĩ lát nữa cô còn phải đi làm, nhỡ như cựa quậy lung tung chọc trúng hắn không phải là lát nữa cô khỏi cần phải đi làm sao?
Thấy cô ngoan ngoãn nằm im, hắn nở một nụ cười thoả mãn sau đó bế cô đi thẳng vào nhà tắm giúp cô vệ sinh cá nhân.
….
.
“Mở rộng chân ra, tôi giúp em bôi thuốc.
”
Bế cô từ phòng tắm bước ra, Phong Thừa Trạch đặt cô ngồi trên sofa trong phòng, đưa tay lấy típ thuốc gần đó quỳ xuống trước mặt cô tỏ ý muốn giúp cô.
Nghe hắn nói xong mặt cô càng đỏ hơn, cô đương nhiên biết hắn muốn giúp cô bôi thuốc chỗ nào!
Đêm qua, do hắn quá mạnh bạo làm nơi nào đó của cô có chút sưng tấy đến đau rát.
Hôm qua lúc hắn giúp cô lau người đã phát hiện, giúp cô bôi một lần thuốc sau đó ôm cô đi ngủ.
Tới bây giờ cần phải bôi thêm một lần nữa thì mới hoàn toàn hết sưng, vị trí đó khó nhìn nên hắn tốt bụng muốn giúp cô ai dè vào mắt cô lại thành một hành động bi3n thái.
“Bi3n thái!” Cô đỏ mặt đạp hắn một cái tiện thể còn chửi hắn một câu.
Bị đạp, Phong Thừa Trạch hoang mang không biết mình đã làm gì sai chỉ ngồi dậy sau đó nhìn cô.
“Vị trí khó nhìn như vậy, tôi giúp em bôi không phải thuận tiện hơn sao?” Hắn hùng hồn nói lý lẽ không nghĩ tới lại bị cô đạp cho phát nữa.
“Ai cần anh giúp chứ?” Nói xong cô lấy luôn típ thuốc trong tay hắn định bụng chạy vào trong phòng tắm.
Nhưng đời đâu như là mơ, vừa đứng dậy thì hai chân cô đã mềm nhũn trực tiếp ngã nhào lên người hắn.
Tư thế lúc này của hai người họ hết sức là ám muội, người