Sáng hôm sau, Phương Thần lái xe đến tập đoàn Âu Dương thị gặp Âu Dương Dật Huân, ở trong phòng làm việc thư ký của anh bước vào trong thông báo cho anh:"Chủ tịch! Có chủ tịch của tập đoàn Phương thị đến tìm anh có muốn gặp không?"
Âu Dương Dật Huân thở một hơi mạnh anh than thở:
"Lại đến nữa sao? Bộ anh ta làm chủ tịch rảnh rỗi đến như vậy sao? Suốt ngày đến đây tìm tôi hỏi chuyện. Được rồi! Cho anh ta vào đi."
"Vâng!" Thư ký gật đầu rồi bước ra ngoài đóng cửa lại gọi xuống sảnh thông báo cho tiếp tân bảo tiếp tân cho Phương Thần lên gặp Âu Dương Dật Huân.
Phương Thần bước vào trong phòng làm việc gặp Âu Dương Dật Huân Phương Thần ngồi xuống ghế tiếp khách Âu Dương Dật Huân bước khỏi ghế làm việc đi đến ngồi đối diện với anh:
"Anh kiên trì thật đó tôi mới vừa vào làm được một lúc thì anh đã đến đây, bộ cái chức vụ chủ tịch của anh rảnh rỗi lắm sao? Tại sao cứ đến đây tìm tôi hoài vậy?"
Gương mặt Phương Thần lạnh tựa như băng cất giọng nói với Âu Dương Dật Huân:
"Anh thừa biết tôi đến đây tìm anh là có chuyện gì mà? Nếu như anh không nói thì tôi nhất định sẽ không bỏ cuộc hằng ngày tôi vẫn sẽ đến đây hỏi đến khi nào anh chịu nói thì thôi."
"Haizz~ Tôi chịu thua anh rồi trước khi tôi đưa cho anh địa chỉ mà Nguyệt Vân đang ở tôi muốn hỏi anh một câu." Âu Dương Dật Huân thở dài chịu thua anh.
"Anh cứ hỏi đi tôi nhất định sẽ trả lời cho anh biết."
Gương mặt của Âu Dương Dật Huân trở nên nghiêm túc vô cùng:
"Tôi hỏi anh anh có thật sự là yêu Nguyệt Vân không? Anh yêu cô ấy nhiều như thế nào?"
Phương Thần ngay lập tức trả lời anh với vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm túc:
"Tôi thật sự rất yêu Tiểu Vân yêu đến nỗi nếu không có cô ấy thì cuộc sống tôi không còn ý nghĩa gì cả, yêu hơn cả bản thân cả tính mạng của mình. Tôi có thể vì cô ấy mà bất cứ chuyện gì nếu cô ấy muốn."
Âu Dương Dật Huân khẽ gật đầu đây chính là câu trả lời mà anh mong muốn được nghe nhất, Âu Dương Dật Huân đứng dậy đi đến bàn làm việc mở hộc tủ ra lấy một tờ giấy rồi bước đến đưa cho Phương Thần:
"Trước khi rời khỏi đây Nguyệt Vân có đưa cho tôi tờ giấy này trong đây có ghi địa chỉ mà cô ấy đang ở. Anh hãy cầm tờ giấy này đi đến địa chỉ được ghi trong đây chắc chắn sẽ tìm được cô ấy."
"Cảm ơn anh rất nhiều." Phương Thần vội vàng cầm lấy tờ giấy rồi đứng dậy nhanh chóng đi đến địa điểm mà trong giấy đã ghi.
Nơi thăm tù, Cơ Tuyết Hà đi đến thăm Phương Chí Bình Phương Chí Bình vừa nhìn thấy bà đến thăm thì rất ngạc nhiên, anh ngồi xuống cầm điện thoại lên hỏi bà với giọng điệu vô cùng lạnh lùng:
"Bà đến đây là có chuyện gì? Muốn xem tôi khổ sở, tàn tạ như thế nào sao?"
Cơ Tuyết Hà lắc đầu, vẻ mặt vô cùng tội nghiệp, hối lỗi nói với anh với đôi mắt rưng rưng:
"Tôi đến đây là muốn xin lỗi với cậu xin lỗi vì những gì đã gây ra cho cậu và mẹ của cậu tôi thật sự hối hận về những chuyện mình đã làm rồi bây giờ tôi sẽ đi đầu thú gặp cảnh sát thừa nhận tất cả mọi chuyện mình