Nấu xong, Phương Thần đem đến cho Clara bọn người Âu Hoằng Phong cũng đi theo đến bệnh viện, bước vào phòng anh để cháo ở trên bàn, Clara nhìn thấy các anh đến liền mỉm cười hỏi:
"Phương Thần đến thì tôi không thắc mắc nhưng còn các anh đến đây là để làm gì vậy?"
Tần Đình Danh vẻ mặt không thể hiện cảm xúc gì lời nói đầy sự châm chọc:
"Chuẩn bị cứu người, bọn tôi sợ lát sẽ có người bị ngộ độc hay đau bụng đó."
Âu Hoằng Phong bật cười:"Đúng! Chúng tôi đang làm một nhiệm vụ cao cả."
Phương Thần nhìn bọn họ bằng ánh mắt viên đạn, nghiến răng kèn kẹt:
"Các cậu im lặng lại cho tôi nếu không thì đi ra ngoài."
Thái độ của anh thay đổi ngay lập tức khi quay qua nhìn cô, anh mở hộp cháo ra đưa cho cô ăn, Clara cầm hộp cháo lên ăn, đưa một muỗng cháo vào miệng ăn, sắc mặt của cô không thể hiện ra điều gì khiến cho bọn người Âu Hoằng Phong cứ nhìn chầm chầm, căng thẳng.
Âu Hoằng Phong lắc lắc đầu, sắc mặt méo mó:"Nguy rồi! Nguy rồi! Dĩ Tường cậu hãy mau đi gọi bác sĩ đến đây mau lên bảo có người bị ngộ độc thức ăn rồi."
"Ngon quá! Cháo thật sự rất ngon đó." Lục Dĩ Tường vừa chuẩn bị quay người bước ra ngoài thì cô thốt lên khiến bọn họ trợn mắt, há miệng không tin.
Tần Đình Danh nheo mắt lại hỏi cô:"Cô mới vừa nói gì? Ngon sao?"
Clara chớp mắt gật gật đầu rồi nhìn Phương Thần:
"Không ngờ anh lại nấu ăn ngon như thế lần đầu tiên tôi ăn được món cháo ngon như thế."
Lục Dĩ Tường chòm lên nghi hoặc hỏi cô:"Thật sự là rất ngon sao?"
Clara gật đầu khẳng định, Âu Hoằng Phong liền nhanh chóng tiến đến chỗ cô:
"Cho tôi ăn một miếng thử xem."
"Cho tôi ăn thử nữa." Tần Đình Danh và Lục Dĩ Tường cũng nhanh chân bước đến muốn ăn thử.
Phương Thần ngay lập tức đẩy bọn họ ra cau