Buổi chiều đón tiểu Nam về thì cô đi vào bếp nấu ăn , Tiểu Nam ngồi ngoài sofa xem hoạt hình khi có tiếng chuông cửa thì chạy ra mở .
" Chú đến rồi " tiểu Nam nhảy dựng lên vì vui mừng
" Ừ , mẹ đâu ?" anh kéo vali đi vào bế tiểu Nam lên
" Mẹ trong bếp nấu ăn "
" Con xem hoạt hình sao? " anh thả tiểu Nam xuống sofa rồi cởi áo vest mình ra ngồi xuống cạnh tiểu Nam .
" Dạ , chú sẽ ở đây với con luôn sao? "
" Ừ , với một điều kiện là con phải gọi chú là ba "
" Ba sao? "
" Ừ "
" Nhưng mẹ la "
" Không la đâu , không phải mẹ cho chú ở đây rồi sao? "
" Ba ....ba , gọi ba thích thật đó " tiểu Nam cười thật tươi nhảy vào lòng anh ngồi .
Đông Phương Thiên Nhật nghe tiểu Nam gọi mình là ba mà lòng nhói lên từng hồi , lại nhìn thấy biểu cảm khi có ba của tiểu Nam làm lòng anh thêm chua sót.
Quả thật đứa nhỏ không bao giờ có tội , nó cũng muốn có ba và mẹ , cũng muốn được yêu thương chăm sóc.
Nghĩ đến đây nỗi hận người đàn ông đã làm Tăng Khả Tuệ ra nông nỗi này càng nhiều .
" Được rồi , chúng ta vào kiếm mẹ được không? "
" Dạ "
Đông Phương Thiên Nhật đặt tiểu Nam ngồi trên cổ mình đi vào vì tiểu Nam rất thích ngồi như vậy.
Anh nhìn thấy cô đang chăm chú nấu ăn mà dâng lên niềm hạnh phúc , anh chỉ cần nhiêu đây thôi nếu không vì mẹ anh và Đông Phương gia thì anh cũng không cần Tăng Khả Tuệ phải sinh thêm con cho cực khổ .
" Mẹ , mẹ có thấy con cao không ?" tiểu Nam cười tươi nói
Tăng Khả Tuệ nãy giờ tập trung nấu ăn mà không biết anh đã tới.
Nhìn thấy cả hai vui vẻ như vậy cô cũng vui lây
" Xuống đi , ngã bây giờ "
" Có ba sẽ không ngã được "
Đông Phương Thiên Nhật nhếch môi cười còn Tăng Khả Tuệ bị bất ngờ mà mở to mắt .
" Tiểu Nam con gọi gì vậy ?"
" Là ba đó , khi nãy ba bảo con gọi như vậy"
" Nè , cũng chỉ là cách gọi thôi , em đừng có la tiểu Nam.
Con nít thì nên thoải mái tinh thần vậy mới thông minh được"
Tăng Khả Tuệ đứng nhìn hai gương mặt gần sát nhau của Đông Phương Thiên Nhật và tiểu Nam , sau lại có thể giống nhau đến vậy? nếu nói là hai ba con chắc chắn người khác cũng sẽ tin , nhưng ý nghĩ vừa thoáng qua thì cô đã lập tức bác bỏ vì cô và con của thầy cũng rất giống nhau , trên đời người giống người là chuyện bình thường.
" Được rồi , muốn gọi sao cũng được " cô quay qua tiếp tục nấu ăn .
....
Buổi tối vì tiểu Nam muốn ngủ cùng ba và mẹ nên Đông Phương Thiên Nhật quyết định lôi cô vào phòng của tiểu Nam.
Lúc đầu cô có phản kháng nhưng qua lời thuyết phục năn nĩ của hai ba con thì cô cũng đồng ý .
Trên chiếc giường cả ba cùng nhau nằm lên , tiểu Nam nằm ở giữa mà miệng lúc nào cũng cười tươi.
Tăng Khả Tuệ luôn giữ cho mình một vỏ bọc mạnh mẽ nhưng khi mọi thứ liên quan đến tiểu Nam thì cô không bao giờ cầm lòng được .
Đông Phương Thiên Nhật nhìn thấy tiểu Nam thì vui vẻ còn Tăng Khả Tuệ thì mắt đỏ au lên và anh cũng biết cô đang nghĩ gì .
......................
Đã gần một tuần Đông Phương Thiên Nhật ở lại chung cư