15: Đi Khám Tìm Kiếm
Hôm nay đội ngũ bác sĩ bên Mỹ sẽ đến bệnh viện Đông Phương gia theo lời mời của Đông Phương Thiên Nhật
Tăng Khả Tuệ đi vào xét nghiệm và thăm khám thật kỹ một lần nữa.
Khi đi ra ngoài chờ kết quả Tăng Khả Tuệ rất bồn chồn lo lắng.
Đông Phương Thiên Nhật thấy vậy liền an ủi
" Không sao , không mang thai cũng được nhưng anh đã hỏi bác sĩ về vấn đề của em rồi , không đến mức tệ lắm đâu " anh nắm lấy bàn tay cô
" Cũng mong là vậy "
Sau hai tiếng thì có kết quả Đông Phương Thiên Nhật nắm tay cô đi vào .
" Tình trạng của cô ấy là như thế nào ? " Anh hỏi
" Đông Phương tổng tình trạng của tiểu thư đây không quá tệ , hiện tại nếu không uống thuốc thì cơ hội mang thai là 10% nhưng nếu uống thuốc nghĩ ngơi hợp lí và phải để tinh thần thật thoải mái thì khả năng mang thai sẽ rất cao "
" Thật không ? " cô vui mừng
" Thật , tình trạng của cô thật không tệ như cô nghĩ đâu.
Vì lần trước sinh khó lại thêm cú sốc gia đình và sinh xong cô lại không kiêng cữ gì cả nên mới như vậy.
Nếu muốn để có thai thì cô phải luôn giữ tinh thần thoải mái và sau sinh phải kiêng cữ cẩn thận "
" Được , tôi biết rồi , cảm ơn bác sĩ "
" Tôi sẽ đưa thuốc cho cô uống ba tháng , sau ba tháng cô có thể sang Mỹ kiểm tra một lần nữa.
Nếu tình trạng sức khỏe bình thường thì không cần phải uống thuốc nữa , còn không thì tôi sẽ kê thêm thuốc cho cô và tôi đảm bảo sau một năm điều trị khả năng mang thai của cô sẽ bình thường "
" Vậy có kiêng cữ gì không? " Anh hỏi
" Không cần kiêng cữ gì cả và điều quan trọng là tiểu thư đây phải giữ tinh thần thật thoải mái không để áp lực gì cả "
" Được , phiền ngài phải đích thân đi qua đây rồi " anh nói với bác sĩ
"Không sao , Đông Phương tổng mời thì dù ở đâu tôi cũng có thể đến "
Tăng Khả Tuệ vui vẻ đi ra ngoài nếu cô chuyên tâm điều trị lâu nhất là một năm cô có thể trở thành người phụ nữ bình thường rồi.
Đông Phương Thiên Nhật thấy cô vui vẻ mà cũng mỉm cười theo
" Đã yên tâm chưa? "
" Nhưng vẫn chưa chắc là em sẽ sinh con cho anh "
" Em nói là được chắc , điều anh muốn thì chắc chắn sẽ có được đấy "
" Hứ ...sẽ như Nhiếp tổng sao? "
" Có thể lắm "
Cả hai bật cười lên xe đi về.
Vừa đến chung cư thì đã thấy Nhiếp Tư Lãnh từ trong nhà của Lưu Hương Nghi đi ra
" Tư Lãnh sao cậu ở đây? "
" Cậu ở đây được chắc tôi không ở được " Nhiếp Tư Lãnh nhếch môi cười
" Chiêu của cậu chưa bao giờ là thất bại " Anh bật cười
" Tôi cũng không thể phủ nhận mình quá thông minh "
" Nhưng tôi không ngờ có ngày tôi lại là hàng xóm của cậu "
" Coi chừng sau này tôi với cậu là xui gia đấy "
" Ừ hử ...tiểu Nam nhà tôi rất đẹp trai đấy nhé , nếu con cậu xấu gái thì chắc thằng bé không thèm đâu "
Tăng Khả Tuệ nghe anh nói mà đánh vào vai anh , sao có thể chê con người ta công khai như vậy
" Yên tâm , con gái tôi rất đẹp gái giống y như tôi "
" Nhiếp Tư Lãnh anh có vào lau nhà không? nếu không thì cút về nhà anh "
Lưu Hương Nghi từ trong nhà nói lớn tiếng ra làm cho mặt mày Nhiếp Tư Lãnh đen xì , đường đường là Nhiếp tổng vậy mà bây giờ phải lau nhà rữa bát .
Đông Phương Thiên Nhật và Tăng Khả Tuệ nghe mà bật cười thành tiếng
" Cậu cười cái gì ? chắc cậu không làm "
" Tôi tình nguyện làm còn cậu là bị sai bảo như ôsin "
"Hừ , chắc có hơn gì nhau " Nhiếp Tư Lãnh ngoe ngẩy đi vào nhà .
" Tội nghiệp nhỉ " Anh nhìn qua cô cười nói
" Ai