Chương 725
Trong đáy mắt cô hiện lên vẻ kinh ngạc, dường như không tin vào mắt mình.
Giọng nói của Lục Trầm vẫn vang lên trong đầu cô: “Cô nhìn đi, nơi này có giống địa ngục không?”
Lọt vào trong mắt của Lương Tiếu Ý là hình ảnh lúc cô rời đi, mọi thứ đều chưa hề thay đổi, chân của cô vô thức bước về phía trước, tiến vào trong căn phòng. Đi qua phòng khách rồi đến nhà ăn, nhìn thấy lá thư ở dưới bình hoa vẫn để nơi đó.
Chân của cô bước đến bàn ăn, tay cô run rẩy đưa lên cầm lấy lá thư phía dưới bình hoa.
Lục Trầm im lặng, nheo mắt đi theo cô.
“Cô không biết từ khi cô đi, cô xem nơi này trở thành địa ngục, là nơi tràn đầy bất hạnh, còn đối với anh ấy nơi đây là nơi quý giá nhất, là thánh địa trong lòng anh ấy”
“Cậu ấy không thay đổi nơi đây một chút nào, cho dù là một vật trang trí nhỏ nhất cũng không cho người khác thay đổi, cố gắng giữ gìn nơi đây hơn năm năm liền. Lương Tiểu Ý, năm năm rồi chúng tôi không biết cô còn sống, chúng tôi cứ nghĩ rằng cô đã chết nên để bên kia đại dương một vườn hoa hướng dương.”
“Lương Tiểu Ý, trong lòng cậu ấy nghĩ cô đã chết nhưng vẫn giữ nguyên mọi thứ nơi đây giống như lúc cô còn sống.”
“Có một việc cô không biết, năm năm liên cậu ấy như phát điên lên khi nghe tin cô đã chết, là điên thật sự. Chúng tôi thấy cậu ấy ôm thi thể cứng ngắc của cô, cùng cô nói chuyện, cùng cô ăn cơm, lau người cho cô, buổi tối còn ôm cô ngủ…. Lương Tiếu Ý, lúc đó cô chỉ là một cỗ thi thể cứng nhắc mà thôi.”
Lương Tiểu Ý trợn tròn mắt!
Cô thật sự rất khiếp sợi Lục Trầm nhìn vẻ mặt của Lương Tiểu Ý, nghi ngờ hỏi: “Chẳng lẽ Savvy Wayne Klutz không nói gì với cô sao?”
Mấy lần Lương Tiểu Ý muốn mở miệng nói nhưng cũng không biết nên nói gì.
“Savvy?”
Lục Trầm chỉ cần nhìn thấy biểu cảm nhỏ này của Lương Tiểu Ý thì đã biết rõ mọi chuyện.
Anh ta cụp mắt xuống, anh ta cũng không phải là người thích nói xấu sau lưng người khác; “Nếu cô không tin, có thể đi hỏi người bạn tốt Savvy của cô”
Trong lòng Lương Tiểu Ý
Vậy tại sao Savvy lại không nói cho cô biết chứ?
“Lương Tiểu Ý, trong lòng cô hiểu rõ, Tô Lương Mặc cho rằng cô đã chết nên cậu ấy bị điên rồi. Cô biết điều này có ý nghĩa gì không?”
Lương Tiểu Ý không cách nào phản bác lại.
“Sau khi cô chết, cậu ấy vẫn luôn điên điên khùng khùng, thần kinh bị rối loạn trở nên không bình thường. Ngày nào cũng nói chuyện với một cái xác chết. Cậu ấy không chấp nhận được cô đã chết. Cậu ấy coi cô giống như cô vẫn còn sống vậy, nhưng lại chuyển sang một thế giới chỉ có của hai người.
Ngay cả chúng tôi là những người bạn nhìn thấy như vậy cũng không chịu được, cô biết Hứa Thần Nhất Nhất phải không? Anh ta đã nói tất cả sự thật cho Tô Lương Mặc. Anh ta đã thẳng thắn thừa nhận tất cả mọi chuyện. Cho đến tận bây giờ, anh ta nói anh ta thật sự chưa thôi miên thành công Tô Lương Mặc được. Anh ta nói chỉ muốn đùa một chút với Tô Lương Mặc thôi. Cho nên anh ta mới cố ý giấu giếm chuyện này, cố gắng dẫn dắt Tô Lương Mặc nghĩ anh ấy đối xử tốt với cô là do tác dụng phụ của thôi miên”
Nghe được những lời này, Lương Tiểu Ý hít một hơi khí lạnh!
Hôm nay cô đã nghe được chuyện gì vậy!
“Chờ một chút!” Cô la lên. Đáy mắt cô hiện lên vẻ rất khó có thể tin, cô chất vấn Lục Trầm: “Tại sao Hứa Thần Nhất Nhất lại phải đùa giỡn với Tô Lương Mặc như vậy chứ? Tại sao anh ta lại phải giấu giếm Tô Lương Mặc?” Chuyện này thật sự rất vô lý.
“A…” Lục Trầm nghe vậy, cười nhạo một tiếng, cặp mắt đào hoa đối diện với Lương Tiểu Ý. Không biết có phải Lương Tiểu Ý gặp ảo giác hay không mà cô lại nhìn thấy được một chút bi thương và bất lực dưới đáy mắt của Lục Trầm.