Thời Ngọc Minh sửng sốt: "Anh… anh chặn số tôi ư?""Tôi đã nói rồi, mấy ngày sau sẽ không còn ngôi sao nào xuất hiện trên bầu trời, tôi và cô cũng không cần liên quan một chút nào nữa. Bảy ngày sau chúng ta ly dị đi, từ đó hai người hai lối, không liên quan gì tới nhau nữa."Cô bật cười, nói: "Phong Đình Quân, tôi có phải là mãnh thú hồng thủy không? Sao anh phải sợ tôi vậy chứ?"Phong Đình Quân lạnh lùng nói: "Mãnh thú hồng thủy làm sao đáng sợ bằng cô được?"Cô đau lòng, khịt mũi rồi nói bằng giọng khàn khàng: "Phong Đình Quân, anh nghĩ rằng tôi sẽ không đau lòng à?”Cho nên anh cứ không kiêng nể gì mà đâm một đao vào trong lòng cô.Anh chậm rãi đáp lại: "Trái tim của cô còn lạnh hơn đá, sao có thể biết đau chứ?”"Phong Đình Quân, anh sẽ phải hối hận.""Đúng, tôi hối hận vì đã quen biết cô."Thời Ngọc Minh trực tiếp cúp điện thoại.Tại sao?Sớm đã biết thái độ của anh, cô không nên có hy vọng, cố chấp chỉ thêm tự lấy nhục mà thôi.Má Phúc cẩn thận gõ cửa, thăm dò một chút rồi tiến vào: "Ngọc Minh, nói chuyện với cậu chủ thế nào rồi? Trước đây cậu ấy thương cháu như vậy, chỉ cần cháu giải thích rõ ràng, cậu ấy nhất định sẽ..."Thời Ngọc Minh ngắt lời bà ấy: "Má Phúc.""Ôi."Thời Ngọc Minh dùng tay lau một vết nước mắt trên mặt, cố nở ra một nụ cười lớn: "Cháu muốn ăn bánh bao nhỏ mà cô làm."Má Phúc nhìn thấy vẻ mặt của bà thoải mái, cho rằng bà và Phong Đình Quân rốt cục đã nói ra, cũng thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ: "Cái này có cái gì khó khăn, để tôi đi nấu cho cháu ăn, cháu cứ ngủ một giấc thật ngon, lát nữa tỉnh lại sẽ có bánh bao ăn nhé.""Cám ơn má Phúc.""Cảm ơn cái gì, cậu chủ cũng rất thích ăn bánh bao, để tôi làm nhiều hơn một chút, lát nữa cậu ấy về ăn là vừa."Thời Ngọc Minh cười cười không nói gì.Làm sao anh có thể đến đây nữa chứ?Má Phúc đột nhiên nhớ tới điều gì đó, vỗ tay nói: "Đúng rồi, Ngọc Minh, tôi vừa nghĩ tới một chuyện, có thể giúp cháu điều tra rõ ràng chuyện năm đó. Buổi sáng hôm ông chủ và bà chủ xảy ra chuyện, có một nhân viên cửa hàng 4S nói đến để bảo trì xe của ông chủ, người kia lén lút rất khả nghi, tôi luôn cảm thấy cô ta có chút liên quan tới tai nạn xe hơi năm đó. Đợi lát nữa cậu chủ tới tôi sẽ đem chuyện này nói cho cậu ấy biết, để cho cậu ấy cẩn thận đi điều tra lại cửa hàng 4S kia, nó tuyệt đối có vấn đề!”Thời Ngọc Minh trong nháy mắt phản ứng lại: "Má Phúc, cô có thấy diện mạo của người kia không?""Nhìn thấy qua nhưng không nhớ rõ ràng, chỉ nhớ là một cô gái rất trẻ tuổi, lúc ấy tôi còn cảm thấy kỳ quái, làm sao bảo trì xe mà không phái nhân viên nam tới. Một cô gái thì sao có thể làm được loại công việc nặng nhọc chân tay này..."Thời Ngọc Minh vội vàng hỏi: "Má Phúc, cô có biết Cố Quân Nhi làm công việc gì không?""Cô ấy à, lúc trước nghe nói hình như là làm ở một cửa hàng 4S rồi quen biết cậu chủ..." Biểu tình của má Phúc trong nháy mắt thay đổi: "Ngọc Minh, chẳng lẽ là..."Thời Ngọc Minh gật đầu: "Hai ngày trước Cố Quân Nhi đến tìm cháu, chính