Chương 295
Lục Xuyên Mạn âm thầm cắn răng, anh ta chỉ cho là mình bị một đám chó điên cần, là nam tử hán đại trượng phu không có gì phải sợ.
Nhưng lúc này, bác sĩ đang nói chuyện quỷ quái gì vậy?
Trên trán Lục Xuyên Mạn nổi gân xanh, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, hai mắt mở to như sắp rạn nứt.
Anh ta… Anh ta không thể tin được mà nhìn thân thể của mình trên giường bệnh, không thể nào! Anh ta tuyệt đối sẽ không rơi vào hoàn cảnh như vậy, người không ra người, ma không ra mat Anh ta quá kích động, còn chưa kịp ngồi dậy thì đã ho dữ dội, bác sĩ thấy vậy lập tức cùng y ta đè anh ta lại, an ủi vỗ vào chân anh 1a, “Đừng kích động, đừng kích động!”
Loại chuyện như thế này, có bao nhiêu người đàn ông không kích động! Lục Xuyên Mạn hai tay khuyu xuống, vẻ mặt phẫn uất muốn giết người, giường bệnh và chiếc tủ bên cạnh đều bị anh ta đập mạnh.
“Bình tĩnh lại, nếu không chúng tôi buộc phải tiêm cho cậu thuốc an thần!”
Lục Xuyên Mạn cuối cùng cũng hết sức, nhìn bác sĩ rồi gật nhẹ đầu, ý bảo mình sẽ không kích động nữa, bác sĩ và y tá cũng thả tay ra, lại ngồi an ủi anh ta một lúc lâu, rồi mới rời khỏi phòng bệnh.
Lục Xuyên Mạn không còn sức lực nằm trên giường, nước mắt tức giận chảy xuống.
Lúc này, chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, Lục Xuyên Mạn mạnh mẽ bỏ.
chăn ra nhưng vẫn không có đủ sức để xuống giường, anh ta đành phải duỗi tay ra, vặn vẹo lấy chiếc điện thoại ở bên trên nóc tủ Là Hoắc Trình Viễn gọi Lục Xuyên Mạn vốn đang trên đà suy sụp, thấy cái tên kinh hoàng Hoắc Trình Viễn gọi, chỉ muốn làm vỡ điện thoại.
Nhưng tia lý trí cuối cùng nói rằng, anh ta không thể làm như vậy.
Ngực anh ta dao động mạnh mẽ, Lục Xuyên Mạn bấm nút trả lời, liền nghe thấy tiếng chửi bới.
“Lục Xuyên Mạn, cậu thật to gan, mới vào.
GS vài ngày đã dám đụng vào Hoắc Anh Tuấn, còn làm ấm ï nói báo cáo tài chính có vấn đề, tôi thấy đầu óc cậu mới có vấn đề, bây giờ nó đã gửi
Lục Xuyên Mạn nằm chặt điện thoại trong tay, thở hổn hển không trả l: ắc Trình Viễn cũng không cho anh ta cơ hội giải thích liền mắng: “Đồ vô dụng! Cậu tự làm cẩn thận cho tôi, bây giờ mỗi lời nói cử chỉ của cậu đều đại diện cho tôi, tôi chấp nhận cho cậu đến GS không phải để cho cậu đi gây chuyện!”
Trong tập đoàn Hoắc Huyễn, có mấy người quản lý cấp cao là người thân tín của.
Hoắc Anh Tuấn. Bọn họ trực tiếp nghe chỉ thị của Hoäc Anh Tuấn, không bị hạn chế bởi hội đồng quản trị.
Cho nên mấy ngày trước, dưới sự giận dữ, Hoäc Anh Tuấn đem toàn bộ báo cáo tài vụ của tập đoàn Hoäc Huyễn ra, yêu cầu Lục Xuyên Mạn kiểm tra lại, cũng không nói với Hoắc Trình Viễn một câu nào.
Ông ta cũng vừa mới biết tên vô dụng Lục Xuyên Mạn mới vào GS có vài ngày mà đã dám chọc giận Hoắc Anh Tuấn nên lập tức châm chọc anh ta “Hiện tại, bộ phận nào của tập đoàn Hoắc.
Huyễn kiếm được nhiều tiền nhất, tôi nghĩ là cậu cũng biết rõ. Nếu cậu dám chọc tức Hoắc Anh Tuấn khiến hiệu suất của GS sa sút, tôi sẽ khiến cậu không thể chịu nổi. Mới lên nhận chức mà lại xin nghỉ dài hạn, tôi không cần biết cậu bị bệnh gì, mau đến đi làm cho tôi!”
Xin phép nghỉ? Lục Xuyên Viễn lo lắng nhìn vào vết nứt trên điện thoại, anh ta mê man như vừa tỉnh lại, ai lại “tốt bụng” giúp anh †a xin nghỉ dài hạn vậy?
Nhưng mà đây cũng không phải trọng điểm mà Lục Xuyên Mạn quan tâm.