Chương 335
Đang nghĩ mà điện thoại anh đổ chuông, vệ sĩ nghiêm túc vs công việc dưới tầng không dám quyết định nên định hỏi ý của cậu chủ là anh đây.
Đường à, mặc dù chúng ta có thể được xem như bạn bè ngang tài ngang sức khi ở trong gia tộc. Nhưng từ khi anh chọn trêu đùa tổn thương cô chủ duy nhất của gia tộc Rutgers vậy anh chỉ còn đáng trở thành vị tướng thất bại trong tay tôi!
Evans ra lệnh lạnh lùng: “Khách vượt đường xá xa xôi đến thì tất nhiên phải tiếp đón nồng hậu”
Vệ sĩ nghe thấy giọng nói dữ dẫn của cậu chủ là hiểu ngay hàm ý.
Anh cúp máy trong lễ phép rồi giơ tay ra phía sau. Mấy người đàn ông trang bị đầy đủ trông như lính đánh thuê bước ra từ trong sảnh!
Đường Hàn Khiết đề phòng lùi về sau mấy bước: “Các cậu định làm gì?”
Nhưng đối phương đã nhấc bắp chân to khoẻ đạp vào bụng anh chứ không cho anh cơ hội nói chuyện tiếp!
Đường Hàn Khiết hự một tiếng quỳ một chân xuống đất, và rồi lại có hai vệ sĩ đô con xông lên mỗi người giữ một cánh tay Đường Hàn Khiết đè mạnh người anh xuống đất. Má chạm vào mặt đường nhựa đầy cát đá xước xát chảy máu.
Người đàn ông cầm đầu nắm tóc anh lên, ra lệnh: “Anh em đâu, tiếp đón vị khách này nồng hậu nhé!”
Đường Hàn Khiết nghiến răng nói: “Ai dám? Đây là Singapore! Tôi đã thông báo cho đại sứ quán trước khi đến! Các cậu dám động tay động chân với khách nước ngoài không sợ bị bắn chết à?”
Người đàn ông cười khẩy: “Thế mày động vào người của gia tộc Rutgers bọn tao mà không lường trước ngày hôm nay à? Mày không muốn bị một chút xây xát nào còn chạy đến đây làm gì?”
Nghe
Đúng… Anh làm Elly tổn thương sâu sắc bao lâu như thế, giờ không muốn trả giá nào lại mơ tưởng cô ấy về bên anh ư?
Đường Hàn Khiết cúi găm mặt không phản kháng nữa.
Chưa đến mấy chục phút sau Đường Hàn Khiết đã máu me khắp người… Anh không ngờ những tên này đánh ghê đến vậy! Sau đó anh muốn phản kháng theo bản năng nhưng đã không còn chút sức nào nữa Tồi.
Anh nhổ máu trong miệng ra, mấy tên nhét anh đã đuối sức vào.
trong một chiếc xe van, bấy giờ anh mới vùng vẫy một lần nữa.
“Các cậu định đưa tôi đi đâu! Tôi phải gặp Elly!”
Tên cầm đầu lại đấm anh, khinh bỉ cùng cực: “Mày có tư cách gì để gọi tên cô chủ của bọn tao!”
Anh đập cửa xe ghế lái: “Đi đi, vứt nó xuống biển làm mồi cho cá mập. Làm sạch sẽ vào đừng để cô chủ phát hiện!”
Trong căn phòng ngủ lớn giữa căn hộ trên tầng mười lăm của khách sạn, cô gái xanh xao trong phòng chợt tỉnh dậy.
€ô ngồi dậy thở hổn hển, day trán mệt mỏi rồi với cốc nước đặt trên tủ đầu giường.
Cô không cầm chắc, cốc thuỷ tinh rơi vỡ choang xuống đất mảnh sảnh văng tứ tung.
Evans trong phòng nghe tiếng đi vào: “Elly? Em tỉnh rồi à2”
Anh hơi đau đầu, cô em họ này đã ngủ li bì mấy ngày, hơi chút là tinh thần lại cực kỳ sa sút làm anh rất lo lắng.
Khó lắm hôm nay mới ngủ được một lúc mà sao đã tỉnh rồi?