Chương 336
Elly hỏi bằng giọng khàn khàn: “Sao em lại nghe thấy có tiếng ở dưới tầng thế anh? Làm sao vậy? Hay là em năm mơ?”
Evans nheo mắt: “Chắc là em năm mơ rồi, đây là tầng mười lăm mà em nghe thấy tiếng gì được?”
Elly giật lông mày: “Anh nói thật với em đi”
Evans nghiêng đầu biếng nhác không định giải thích.
Nhìn thấy dáng vẻ đó là Elly biết suy nghĩ không hiểu xuất hiện ở đâu ra trong lòng cô đã trở thành sự thật… Tiếng động vọng lên ở dưới tầng có thể là Đường Hàn Khiết thật.
Cô khoác áo, hơi đau đầu bảo: “Thôi, để em đi tìm anh ấy”
Evans giữ tay cô lại: “Elly à, em quan tâm đến sự sống chết của cái loại đàn ông vong ân phụ nghĩa như anh ta làm gì? Ngày đó anh ta và em gái anh ta tay không tấc sắt đến cầu xin Rutgers, chúng ta giúp anh em nhà họ hết mình, xem họ như bạn bè! Nhưng anh ta thì sao? Hiện giờ đã đứng vững ở Hà Nội rồi lại gây tai hoạ cho em! Em sắp kết hôn với cậu công tước đến nơi rồi mà anh ta gọi một cú điện thoại là em bỏ mặc tất cả liều chết quay về nhưng rồi? Anh ta chỉ đang trêu đùa em thôi! Elly à, anh ta không xứng đáng một chút nào. Nước chúng ta có rất nhiều đàn ông tốt hơn anh ta gấp trăm gấp nghìn lần, em đừng cố chấp vô ích nữa! Anh ta không yêu eml”
Những chữ cuối cùng đã giày xéo trái
Đúng, anh ấy không yêu cô, nhưng anh không yêu cô sao còn chạy đến đây làm gì?
Elly rất rối lòng nhưng dù có vì gì đi chăng nữa cô không thể để Đường Hàn Khiết bị làm sao trong tầm kiểm soát của cô.
Người trong gia tộc rất được việc, cô sợ anh họ đang sẽ lấy cái mạng của anh ấy trong cơn tức giận.
Cô đẩy cánh tay chặn mình của anh ra, nói cương quyết: “Đưa chìa khoá xe cho em”
đã vô cùng quả quyết với suy nghĩ của mình. Cô phải nói chuyện cho ra nhẽ một lần cuối cùng với anh, nói cho anh biết cô và anh không thể có tương lai được nữa và rồi nói lời tạm biệt sau cuối với người đầu tiên mà cô yêu trong cuộc đời mình.
Gô đạp ga chiếc xe đua lao nhanh như chớp trên đường quốc lộ ven biển bắt kịp chiếc xe van có ký hiệu của gia tộc Rutgers.
Tài xế xe van nhìn thấy có một chiếc xe đua vẫn luôn bám theo họ không rời là ban đầu còn tăng tốc liên tục trong khó hiểu để định cắt cái đuôi đáng ghét đó. Thế nhưng qua một khúc cua, tài xế chợt nhìn rõ đó chẳng phải là xe của cậu chủ à!
Sao cậu cũng đi cùng?
Tài xế hơi do dự và nhấn bàn đạp phanh, không biết cậu đến giục họ làm cho nhanh hay đến ngăn họ nữa.
Đang chần chừ mà Elly đã vượt lên trên, ngoặt đuôi xe chắn ngang giữa đường bắt chiếc xe van dừng lại trong lớp bụi mù mịt.