Lúc Dương Tư Noãn xuất hiện trước mặt Điền Điền, Điền Điền đang nghiêng người dựa vào một chiếc xe thể thao màu đỏ mới mua, thiếu chút nữa Điền Điền té trên mặt đất, nha đầu kia thật là xinh đẹp quá đi. Áo màu trắng ôm sát eo nhỏ cùng với váy ngắn ôm lấy đường cong hoàn mỹ, áo khoác nhỏ cùng màu khoác bên ngoài, vốn vóc người đã cao gầy nay đi thêm giày cao gót nữa càng cho đôi chân tăng thêm phần thon thả. Tại thời điểm hoàng hôn vào mùa hè này, Dương Tư Noãn giống như một đoá phù dung lén lút nở rộ. Điền Điền lưu manh huýt sáo với Dương Tư Noãn, vứt ra một ánh mắt đưa tình “Cô em, cùng đại gia đi hóng gió không ?” Dương Tư Noãn không để ý đến Diền Điền trêu chọc, mà là há to miệng, đi dạo quanh xe một vòng, ánh mắt không thể tin được. “Như thế nào ? Cool a” Điền Điền anh tuấn lắc lắc mái tóc vàng quăn của mình. “Ừ” Dương Tư Noãn ý vị gật đầu, xe này đẹp quá, sau đó hỏi “Ai mua cho cậu vậy ?” “Cậu hỏi vấn đề ngu ngốc gì đây ?” Điền Điền bất mãn trừng mắt liếc Dương Tư Noãn “Trừ Lưu Húc nhà tớ ra thì còn ai vào đây nữa ?” “Hắc hắc, tớ cứ tưởng có một ông chủ lớn nào đó ưng ý cậu chứ ?” Dương Tư Noãn thẳng thắn nói “Aiz, thật không ngờ Lưu Húc cũng quá chiều cậu, lại mua xe tốt như vậy cho cậu” “Hì hì, anh ấy không mua cho tớ thì mua cho ai nha ?” Điền Điền mang vẻ mặt hạnh phúc. “Hừ, cậu tự sướng đấy à ?” Dương Tư Noãn quăng cho Điền Điền một cái liếc mắt, sau đó trực tiếp ngồi vào ghế phụ, Điền Điền cũng mở cửa xe lên ngồi. “Nói cái gì đó ? Nha đầu xấu xa” Điền Điền không phục nói, có ý gì chứ ? “Không có gì ? Tớ chỉ đang nghĩ kỹ thuật lái xe của cậu rốt cuộc đã tốt hơn chưa thôi ? Cậu cũng không nên làm nát bét một chiếc xe tốt như vậy” Dương Tư Noãn cố ý dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Điền Điền. “Nghi ngờ kỹ thuật lái xe của tớ à, có lầm không đấy, tớ đã có bằng lái xe được một năm rồi đó” Điền Điền lớn giọng nói. “Ha, cười chết mất, có bằng lái xe được một năm ?” Dương Tư Noãn lại liếc mắt với Điền Điền “Không biết người nào đó lái xe cộng lại có được một trăm km không nữa” “Này, còn không phải vì cậu sao, nếu không tớ mới không muốn lái xe ?” Điền Điền trừng Dương Tư Noãn, nha đầu này thật không biết tốt xấu. “Hừ, đúng không ? Tớ nhớ là người nào đó muốn làm oai đó thôi” Dương Tư Noãn hừ lạnh một tiếng. “A, tớ làm oai. Này, cậu nói tối hôm nay mặc áo quần gì tốt nhất ?” Điền Điền học lại giọng điệu của Dương Tư Noãn khi sáng. “Hôm nay tớ cố ý ăn mặc thật đẹp, tô son trét phấn giống như một hồ ly tinh” Điền Điền ngồi bên thấy Dương Tư Noãn như vậy thì nói trêu chọc. Bất kể ai nghe cũng hiểu ý tứ lời nói của Điền Điền, mặt Dương Tư Noãn ửng hồng, miệng cong lên, mặt nghiêng nghiêng nhìn ra ngoài cửa sổ. “Thế nào ? Mất hứng à ? Bị tớ nói trúng tim đen nên xấu hổ à ?” Điền Điền cũng không muốn buông tha Dương Tư Noãn. “Đi chết đi, được cái nói bậy thôi” Dương Tư Noãn ngượng ngập quay đầu lại “Được rồi, được rồi, nhanh lái xe đi, nếu không sẽ không có chỗ ngồi” “Yên tâm đi, Lưu Húc đã sắp chỗ ngồi cho chúng ta xong rồi. Thế nào, thấy tớ cao tay chưa ?” “Ừ” Dương Tư Noãn gật đầu nói “Cậu yên tâm đi, đại ân đại đức của cậu tớ sẽ không quên” “Không tệ, không tệ, cậu chuẩn bị báo đáp đại ân đại đức của tớ thế nào đây ?” Điền Điền làm bộ nghiêm trang nói, cố ý dùng ánh mắt mê gái đẹp nhìn Dương Tư Noãn “Ừ, cô em này cũng có vài phần xinh đẹp, nếu không đại gia ta đây thu nhận cô em, cô em lấy thân báo đáp đi. Ha ha” “Đồ quỷ, lái xe đi” Dương Tư Noãn yêu kiều phun ra một câu nói cho Điền Điền, nhưng mà lời này nghe có vẻ quen tai ? Đúng rồi, lần trước tại khách sạn lớn Hennessy, Mộ Minh Hiên cũng nói lời như vậy với cô. Xùy xùy, nghĩ thế nào mà lại nghĩ đến tên dê gái kia rồi. Nghĩ tới Mộ Minh Hiên là sắc mặt Dương Tư Noãn buồn bã, cảm giác tâm tình buồn bực. Dương Tư Noãn