Khách sạn LouisVan
Uyển Tâm ngủ quên sau khi nghe điện thoại của Thiếu Kỳ, cô nhớ lời mình thì thầm trước khi thiếp đi nói
“ Anh có tư cách gì mà quản em ? Chúng ta không liên quan nhau chỉ là danh nghĩa thôi chính anh đã nói thế? Tại sao bây giờ anh lại quan tâm em ? “ .
Cô chợt nhớ đến Vinzento còn đang đợi mình, cô nhìn điện thoại đã là 1 giờ sáng.
Uyên Tâm cầm điện thoại gọi điện cho Vinzrnto ngụ ý muốn xin lỗi anh, cô nghe tiếng “tút” và giọng nói ấm áp truyền vào
“ Em đã xong việc chưa ? Anh phải giải thích với em thì anh mới về, em hiểu tính anh mà phải không ?”
Uyển Tâm thở dài
“ Nghe anh dịu dàng thế đấy, em dĩ nhiên biết tính anh rồi, em mà không xuống không chừng anh đốt khách sạn nhà người ta luôn ấy chứ ?”
Uyển Tâm nhanh chóng chỉnh chu lại quần áo xuống sảnh khách sạn.
Lúc này, Vinzento cô đơn nhìn điện thoại tự nhủ
“ Anh sẽ đợi em cho đến khi em hết yêu anh ta “
Vừa nói xong anh nghe tiếng bước chân nho nhỏ, anh thu lại tầm mắt đâu thương của mình.
Anh lịch sự hỏi cô
“ Hôm nay em vất vả rồi ?”
Cô trừng anh nói “ Do ai tạo ra rồi đem em ra gánh hả ?”
Vinzento cười trừ tao nhã mở cửa xe cho cô.
Cô gật đầu ghẹo anh “ Trẻ nhỏ dễ dạy “
Anh chở cô đến bãi biển cạnh căn cứ của tổ chức, anh nói cô
" Em có gì muốn hỏi thì hỏi anh anh trả lời “
Sự tức giận của Uyển Tâm nổi lên, cô quát
“ Anh có biết lúc đó em ngáo thế nào khi nghe phát sóng trực tiếp không? Hên là em vốn biết kiềm chế nha”
Uyển Tâm cẩn thận nói
“ Anh đừng để em lộ thân phận đấy, đã là Róse thì mang tên Róse đến cùng “
Anh mừng trong lòng nói ra
“ hóa ra em không giận anh”
Uyển Tâm nhéo tai anh nói
“ Ai kêu anh là tri kỷ của em làm gì “
Vinzento từ trong áo vest lấy ra hai chai rượu nói
“ Chúc ta chúc mừng em thắng đi nào ?”
Uyển Tâm nhìn anh đầy ngac nhiên nói
“ Anh vui sớm thế ? Còn 2 vòng nữa mà “
Vinzento vỗ vai cô nói
“ Anh tin em mà, là sự tin tưởng tuyệt đối “
Cô cụng chai với anh sảng khoái nói
“ Uống thôi nào đồng chí “
Vài giờ sau
Uyển Tâm say mềm nằm trên cát, cô uống có chút nhiều nha, có lẽ mượn rượu giải sầu chăng?
Vinzento nhìn ra chắc cô có chuyện gì buồn, anh lấy điện thoại ra thấy tin tức nói “ Tần thiếu muốn lý hôn với Tần thiếu phu nhân để lấy tiểu tam”, anh đọc được dòng chữ biết ngay là cô bị chi phối bởi tin tức này, chắc lòng cô đau lắm.
Bỗng anh nghe tiếng cô thì thào nói
“ Em không muốn ly hôn em không muốn…Em yêu anh Thiếu Kỳ “
Âm thanh của cô anh nghe rõ mồm một, thấy cô khóc anh đau lòng, anh không kiềm được hôn lên trán cô nói
“ Mọi chuyện sẽ qua chỉ cần em kiên cường còn có anh bên cạnh em mà “
Vinzento bế cô lên xe để chở cô về khách sạn do chiều mai có cuộc thi ” Ẩm thực vợ hiền “, anh cẩn thận lấy chăn ở cốp xe đắp lên cho cô và chạy về khách sạn.
Đến nơi anh kêu người hầu thân cận minh đỡ cô lên phòng.
Vinzento chờ người hầu xuống chở anh về, lái xe say rượu không tốt, lúc trước anh không như thế nhưng giờ lại gặp lại cô, anh phải hết sức giữ mình và sức khỏe để còn là chỗ dựa cho cô.
10 phút sau người hầu đã xuống tới anh lệnh cho anh ta trong thời gian ngắn nhất phải về đến nhà.
Vinzento vừa về gọi ngay cho tổ chức sát thủ nói
“ Phái người bảo vệ phu nhân “
Các hộ vệ ngờ người ra thắc mắc “ Ai là phu nhân? Chủ tử