Nghe câu nói này của cô, Mục Cảnh Thiên cười lên, nheo đôi mắt lại, “Có phải tôi muốn gì cô cũng đồng ý?”Tại sao sau khi nghe xong câu nói này, trong lòng Hạ Tử Hy có chút chấn động, cô có cảm giác câu nói này, có chút mờ ám.
Mục Cảnh Thiên rốt cuộc muốn gì, cô không biết, chỉ biết người này vào giây phút này giống như một nhân vật có dã tâm bí ẩn, khiến người khác khó lòng nắm bắt được.
“Anh! câu nói này của anh có ý gì?” Hạ Tử Hy hỏi lại, không biết vì sao, khi cô hỏi câu hỏi này, trong lòng có chút chột dạ.
“Có ý gì? Đến lời nói của tôi có ý gì, cô nghe cũng không hiểu vậy mà còn dám đến đây xin tôi?" Mục Cảnh Thiên cười chế giễu.
Trong khoảnh khắc, Hạ Tử Hy không biết phải nói gì mới đúng.
Đáng tiếc, hiện tại Mục Cảnh Thiên đang nắm quyền chủ động, cô cũng không còn cách nào khác.
Nhưng chỉ cần nghĩ đến Đô Đô chỉ vì chút chuyện cỏn con này mà phải ngồi tù, cô có chút không chấp nhận được, ngoài ra cô luôn có cảm giác chuyện này có liên quan đến cô.
Mục Cảnh Thiên chắc chắn đang giúp Lăng Tiêu Vân báo thù.
Lúc này Hạ Tử Hy chỉ có thể nghĩ ra được lý do này! Nghĩ như vậy, Hạ Tử Hy liền nói, “Được, anh cứ nói điều kiện của anh!”Câu trả lời của Hạ Tử Hy đã sớm nằm trong dự tính của Mục Cảnh Thiên, nhưng hắn không thể ngờ được cô lại chịu thỏa hiệp nhanh đến như vậy.
Hoặc có thể nói, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Hạ Tử Hy là một người phụ nữ thông minh, hiểu rõ điều kiện một khi quá thời hạn chỉ càng trở nên nghiêm trọng hơn.
Suy nghĩ trong chốc lát, Mục Cảnh Thiên từ từ nói, “Đã suy nghĩ kĩ rồi sao?”" Tất nhiên, với loại người như Mục tông, chỉ cần không đạt được mục đích chắc chắn sẽ không từ bỏ, tại sao tôi không nhân cơ hội này mà đồng ý chứ?" Hạ Tử Hy nói.
Câu nói này, Mục Cảnh Thiên nghe vào không có chút cảm giác như cô đang khen hắn.
Nhưng mà cũng không thể phủ nhận, sự thật chính là như vậy!“Thật ra, cũng không có chuyện gì khó, chỉ là hiện tại trong tay tôi đang có một dự án khá “bỏng tay”, có chút khó giải quyết, Hạ tiểu thu nước ngoài nhiều năm, tôi tin cô có đủ năng lực để xử lý vấn đề này!” Mục Cảnh Thiên nói.
Vừa dứt lời, Hạ Tử Hy có chút không tin vào tai mình,