Hạ Tử Hy xoay người sang nhìn Mục Cảnh Thiên nói: “Mục tổng, nếu anh tin tưởng tôi, tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực để tham gia cuộc thi này, nhưng nếu anh bày trò gian lận ở giữa, thì xin mời anh nhanh chóng đổi thí sinh khác tham gia!” Cô tuyệt đối không muốn nhìn thấy quá nhiều thứ giả tạo xuất hiện trong cuộc thi này, nếu như vậy thì cuộc thi New Talent này đối với cô cũng không còn bất kỳ ý nghĩa gì.Nghe những lời này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên mỉm cười: “Xem ra cô cũng rất có lòng tin vào bản thân!”“Một cuộc thi nếu có lẫn quá nhiều thứ không sạch sẽ, nếu vậy thì tôi cũng không cần vì cuộc thi này nỗ lực!” Hạ Tử Hy vô cùng chắc chắn nói.Nghe câu nói này của cô, Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Ok! Tôi sẽ mỏi mắt trông chờ vào thực lực của cô!”“Cảm ơn Mục tổng!” Hạ Tử Hy nói.
“Thế nào, cùng nhau đi ăn chứ?" Mục Cảnh Thiên đột nhiên chuyển chủ đề.“Không cần, tôi phải về nhà!” Hạ Tử Hy không muốn tiếp tục cùng Mục Cảnh Thiên dùng cơm, tránh chọc giận tới Lăng Tiêu Vân.Cô đã sớm khắc sâu bài học ngày hôm qua vào trong tim.
Đi một đàng khôn một dặm, cô chính là người sẽ khắc ghi từng bài học trong tim.“Nhưng cô vẫn chưa ăn cơm!”“Đồ ăn chú Lý chiêu đãi tôi cũng đã ăn không ít, hiện tại không cảm thấy đói, anh tự mình đi ăn đi, tôi đột nhiên có linh cảm sáng tác, muốn quay trở về tiếp tục thiết kế!” Hạ Tử Hy nói.Nói đến đây, Mục Cảnh Thiên liền quay đầu lại nhìn cô, giống như đang dò xét xem lời cô vừa nói là thật hay giả.Cuối cùng, Mục Cảnh Thiên gật đầu, khởi động xe, sau đó đưa cô về nhà.Cho đến khi đến trước dưới lầu tiểu khu, Hạ Tử Hy cũng không cho Mục Cảnh Thiện bất cứ cơ hội nào để tiếp cận gần cô, trực tiếp mở của xe rời khỏi.“Mục tổng, anh lái xe cẩn thận, tôi đi trước!” Hạ Tử Hy cười nhạt rồi nói.Ánh mắt Mục Cảnh Thiên dò xét người phụ nữ trước mặt, nếu có càng trốn thì hắn càng muốn tiếp cận cô, nếu cô càng muốn tạo khoảng cách với hắn thì hắn càng cảm thấy thú vị.Chỉ có điều hiện tại hắn cũng không muốn vội vàng ra tay với cô.
“Được!” Mục Cảnh Thiên nhếch môi, sau đó khởi động xe rời đi.Nhìn anh ta dứt khoát rời đi như vậy, Hạ Tử Hy lập tức thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp bước lên lầu.Sau khi trở về, lập tức thay một bộ đồ ngủ thoải mái, đơn giản chải lại mái tóc, liền bắt đầu ngồi trên thảm lót sàn bắt tay vào thiết kế.Khuôn mặt nhỏ xinh xắn đeo một cặp mắt kiếng, nhìn có vẻ vô cùng tùy ý.Bên cạnh đặt một chiếc máy tính đang mở, không biết vì lý do gì, trong đầu Hạ Tử Hy cứ không ngừng nhớ lại những lời nói hôm nay của Mục Cảnh Thiên cũng như câu chuyện của chú Lý.Cứ mãi chìm đắm trong những suy nghĩ đó, đột nhiên trong đầu cô hiện lên một cái tên.Alexia...Suy nghĩ một lát, Hạ Tử Hy vươn tay lên bàn phím máy tính, mở trang web tìm kiếm, không tự chủ được bắt đầu nhập cái tên đang hiện lên trong đầu.Vừa bắt đầu nhập thông tin, không ngờ rằng lại xuất hiện nhiều tin tức như vậy.Còn có ảnh chân dung của Alexia, là một người phụ nữ nước ngoài, rất ốm nhưng vô cùng xinh đẹp, vừa nhìn liền biết đó chính là một nữ cường nhân mạnh mẽ.Hạ Tử Hy lật xem tư liệu liên quan đến Alexia, vậy mà lại tình cờ phát hiện được một tin tức vô cùng quan trọng!Ánh mắt của cô nhìn chằm chằm lên màn hình máy tính, sau đó tiếp tục tìm kiếm thêm tư liệu hình ảnh, một cách bất ngờ Hạ Tử Hy đã phát hiện ra một chi tiết.Cũng chính ngay khoảnh khắc đó, trong đầu cô đột nhiên xuất hiện một ý tưởng.Nhưng để xác định một lần nữa tính chính xác của tin tức này, cô tiếp tục tra cứu tư liệu trên mạng, cuối cùng vươn tay lấy điện thoại gọi cho Mục Cảnh Thiên.Mục Cảnh Thiên lúc này cũng vừa bước đến trước của nhà, khi nhìn thấy số điện thoại của Hạ Tử Hy liền lập tức bắt máy: “Alo!”“Mục tổng!”“Thế nào? Nhanh như vậy đã bắt đầu nhớ tôi rồi!”Hạ Tử Hy không muốn để ý đến lời trêu chọc của anh ta, liền lập tức cướp lời: “Alexia có phải có một người con trai, nhưng không may mắn đã qua đời hay không?”Nghe điều này, Mục Cảnh Thiên có chút im lặng, sau đó nói: “Hình như là như vậy!”“Được! Tôi biết rồi!” không đợi Mục Cảnh Thiên trả lời, Hạ Tử Hy dứt khoát ngắt ngang điện thoại.Mục Cảnh Thiên nhìn vào màn hình điện thoại, nhíu mày nhưng cũng không nói bất cứ điều gì, đôi môi từ từ nhếch lên.Sau đó, Hạ Tử Hy dành thời gian cả một buổi tối để phác thảo sơ ý tưởng của mình.Nhìn bản thiết kế mình tự tay vẽ ra, Hạ Tử Hy mỉm cười, mặc dù không biết bản thiết kế này có thành công hay không, nhưng đây tuyệt đối là bản thiết kế có ý nghĩa đối với cô.Lúc này, Hạ Tử Hy cẩn thận từng chút một đem bảng giới thiệu thiết kế kẹp vào giữa tập hồ sơ, một đêm không chợp mắt, cô nhanh chóng sửa soạn sau đó lập tức đi đến công ty.Hai người vậy mà lại tình cờ gặp nhau trong thang máy.Nhìn thấy đôi mắt ửng đỏ của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhíu mày nói: “Sao vậy? Cô cả đêm không ngủ?”“Đúng vậy!” Hạ Tử Hy gật đầu, “Vậy mà anh cũng có thể nhận ra!” “Nhìn đôi mắt của cô liền nhận ra!” Mục Cảnh Thiên nói.Hạ Tử Hy im lặng, cũng không trả lời anh ta.“Bản thiết kế như thế nào rồi?” Mục Cảnh Thiên vừa hỏi, lúc này thang máy liền mở ra, Hạ Tử Hy nhanh chóng lách người rời khỏi, “Mục