Đến quán bar, Thẩm Mộ Diễn bước xuống xe đi vào trong. Tốc độ đi của anh quá nhanh nên Thư Trạch chỉ biết chạy theo phía sau.
Anh đi đến bên quầy rượu chỗ mà mình vẫn thường hay ngồi mỗi khi đến đây, hôm nay chủ quán vừa thấy anh ông ấy liền nói.
"Là Thẩm thiếu gia của Thẩm thị sao, lâu quá mới thấy cậu trở lại."
Ông lại hỏi tiếp.
"Hôm nay uống gì nào?"
Thẩm Mộ Diễn im lặng không nói gì. Anh đến đây nhiều lần từ mấy năm trước rồi đến một thời gian dài chẳng thấy anh nhưng ông vẫn nhớ anh uống gì, ông liền hiểu ý mỗi khi anh tới đây anh sẽ luôn uống một loại rượu là rượu nho nên sẽ không trả lời khi nghe ông hỏi.
Quay lưng vào trong chủ quán lấy ra hai chai rượu nho cùng với 2 cái ly cho anh và Thư Trạch. Anh mở nắp của chai rượu rót vào ly uống cạn hết cả một ly chỉ trong tích tắc.
[...........]
Hai tiếng trôi qua cả hai chai rượu này đều cạn hết, anh lại muốn kêu thêm nhưng Thư Trạch gọi chủ quán ra tính tiền, kéo anh về nhà.
Thư Trạch vẫn còn đủ tỉnh táo đưa anh ra xe. Chiếc xe chạy thẳng về đến Thẩm Như cũng đã 11 giờ đêm.
Về đến nhà may mắn là hôm nay vẫn còn ba người vệ sĩ đứng canh gác ở đây, dừng xe lại trước cổng, Thư Trạch gọi họ giúp đưa anh lên phòng ngủ.
Những bước lên cầu thang loạng choạng, do anh quá nặng nên phải có ba người đưa lên phòng, tới phòng ngủ cả ba người đặt anh xuống giường sau đó họ quay lưng ra ngoài nhưng chỉ có anh chàng thư kí kim lái xe kim trợ lí của anh bị mắc kẹt lại trong phòng.
Anh nắm chặt tay của Thư Trạch khiến cho anh chàng này không có cách nào rút tay ra được.
"Này Thẩm Mộ Diễn buông tay tôi ra."
Chỉ cần anh động đậy tay là Mộ Diễn lại nắm chặt nó hơn, anh còn nói mớ gì đó. Trong không gian yên tĩnh này nếu Thư Trạch đoán không nhầm anh ấy đang gọi tên Doanh Doanh.
"Doanh Doanh đừng đi, Doanh Doanh đừng đi.......ở lại bên anh, em đừng đi......."
Chẳng còn lựa chọn nào Thư Trạch chỉ biết để cho anh nắm lấy tay mình, anh ngồi kế bên giường cứ thế ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
[.............]
Sáng hôm sau Mộ Diễn tỉnh dậy, anh cũng còn cảm giác hơi đau đầu chắc vì tối qua đã uống quá nhiều. Mộ Diễn xoay người qua vừa định bước xuống giường anh hoảng hốt tự hỏi chính bản thân mình "Thư Trạch sao cậu ta lại ở đây?"
Anh nhanh tay lay anh chàng này dậy. Thư Trạch ngỡ ngàng anh thầm nghĩ "mới đó đã sáng rồi sao?" dụi mắt anh nhìn lại lên trên giường, sếp của anh đang nhìn anh với vẻ mặt khó hiểu.
Mộ Diễn lên tiếng hỏi.
"Đêm qua cậu ngủ ở đây, tôi và cậu không làm gì quá đó chứ?"
Thư Trạch vẫn còn ngáy ngủ nhưng vừa nghe