Ba người đàn ông bị vệ sĩ ấn trên mặt đất kêu ô ô, hấp dẫn ánh mắt của cô.
Cô đứng dậy, sắc mặt lạnh lùng đi tới bên người họ, "Là ai, ai đã sai khiến các người?""Chúng tao sẽ không nói!" Một người đàn ông vừa dứt lời, thì một người khác đã run rẫy vội vàng nói, "Tôi nói tôi nói, cô sẽ thả tôi ra không?"Thanh Nhược chỉ đáp lại một từ, "Nói.
""Là cô Nhan! Tôi nói rồi, mong cô thả tôi đi!"Sau khi nói xong thì ba người họ liền bị vệ sĩ đánh cho choáng váng.
Sophie nhìn thoáng mấy người trên mặt đất, bình tĩnh nói: "Tôi sẽ dẫn người đi tìm con bé, cô trở về nghỉ ngơi trước đi.
""Không được, con của tôi, tôi muốn đích thân tìm được nó.
" Thanh Nhược đi theo người phụ nữ lên xe với ánh mắt kiên định.
Sophie bất đắt dĩ đồng ý, "Được, vậy cô đi theo bên người tôi, tôi sẽ bảo vệ cho cô.
"Xe khởi động, Thanh Nhược ngồi ở một bên và run rẩy, như thể cô còn chưa hoàn hồn sau cuộc chạm trán vừa rồi.
Cô chậm rãi thay đổi bộ đồ mà Sophie đưa cho, mím môi dưới, trong miệng đều mà mùi máu tanh.
"Cô có điện thoại.
" Người phụ nữ ngồi bên cạnh đưa cho cô chiếc điện thoại đang run.
Thanh Nhược nhận điện thoại là một số xa lạ, sau đó nghe thấy tiếng cười quyến rũ và liên tục của một người phụ nữ.
"Cô đoán xem, hiện tại ai đang ngủ bên cạnh tôi?"Thanh Nhược nặng nề thở ra một hơi, lạnh giọng nói, "Kha Nhã, tôi đã nói rồi, giữa chúng ta không có chuyện tốt nào cần nói, cô cũng không cần chủ động trêu chọc tôi, chúng ta tốt nhất là xem nhau như không quen biết.
"Trong điện thoại truyền tới tiếng cười lạnh của cô ta, "Nếu cô biết, bây giờ tôi đang cùng Dạ Đình Sâm ngủ trên một cái giường, thì cô còn có thể giả vờ thanh cao, thờ ơ nữa không?"Giây tiếp theo, một vài bức ảnh được gửi tới, trong đó có thể thấy người đàn ông nằm trần truồng trên giường, còn người phụ nữ thì dựa trên người anh ta, đủ cho thấy sự thân mật giữa hai người.
"Anh ấy thuộc về tôi, tôi nói được thì làm được.
"Điện thoại bị ngắt, Thanh Nhược nắm điện thoại mà ngẩn người.
Sophie ngồi ở bên cạnh nhìn cô, bình tĩnh nói, "Nên buông tay thì không cần tranh giành, nó không có ý nghĩa.
"Chính mắt cô ấy nhìn thấy tiểu thư nhà mình vì tình yêu mà tra tấn lẫn nhau, nên trong lòng cô ấy đối với lại tình yêu này thực sự đã hiểu thấu và lãnh đạm.
Thanh Nhược cắn răng, lần thứ hai khóe môi chảy ra máu tươi.
Cô lấy khăn giấy lau đi, trong miệng nói lời mơ hồ không rõ, "Tôi! ""Tôi hiểu.
" Sophie nhắm mắt lại đồng cảm, vì tiểu thư cũng như vì người con gái trước