“Nhà em ở khu vực này sao?”
“Đúng vậy.
Vừa nãy thấy anh cùng Iris...!Sao lại bỏ mặc cô ấy chạy đến đây.
Còn nghĩ anh không nhìn thấy tôi.”
Cận Chí Minh đến gần Đường Vận, sóng đôi đi cùng cô vào sâu trong hẻm tối.
“Tôi thấy em lướt qua cửa kính...!Ây! Vậy là trông thấy tôi mà vẫn phớt lờ.”
“Anh đang hẹn hò cùng cô gái khác, ai lại ngang nhiên đến làm phiền chứ.”
“Chỉ là tiện đường đưa cô ấy về, nhưng cô ấy lại muốn mời tôi uống nước.
Hóa ra Iris là em họ của Vương Yên, tôi cảm thấy công cuộc lần này mời Vương Yên làm đại sứ cho Nancy không khó đâu.
Nếu nên duyên tôi còn để hai chị em họ song hành làm người phát ngôn cho Cảnh Duyệt.”
Đường Vận nghe ra thú vị liền gật gù tán đồng.
Về gần đến nhà Đường Vận theo phép lịch sự vẫn là mời Cận Chí Minh vào trong uống ly nước.
Cận Chí Minh vô cùng hào hứng, như một đứa trẻ.
Lúc Đường Vận mang mứt trái cây mà Cận phu nhân lần trước cho vẫn còn ra mời, ăn kèm bánh torte và uống nước ép kiwi pha rum.
Cận Chí Minh hoàn toàn không khách sáo, chén cạn tài nguyên của cô.
“Anh vui lắm sao?”
“Tâm trạng tốt thôi...!Nước ép này ngon quá!”
“Đã hết.”
“Vậy thì nhớ làm thêm trữ trong tủ lạnh.”
Tên này còn mặt dày hơn Cận Úy Thành.
Haris lại gọi tới, Đường Vận không có dè chừng Cận Chí Minh cứ thế mở máy lên nghe.
“Đường Vận à, tôi nghe được thông tin Doãn thị đang ngầm giao dịch 5% cổ phần Cảnh Duyệt từ ông lớn bên Macau.
Cô có hay biết không? Cô có thông tin gì thì đừng giấu tôi đấy nhé! Cổ phiếu Cảnh Duyệt xuống thấp, tôi đang cố mua vào.
Nếu Doãn thị thật sự sáp nhập, tuyên bố thu mua thành công...!tôi không biết tính sao.”
Đường Vận bất giác lạnh sống lưng: “Thời gian này tôi không gặp Cận tổng, càng không nắm được thông tin nào mới mẻ.
Haris! Nhưng tôi không tin Doãn thị nuốt chửng được Cảnh Duyệt.”
“Okay! Tôi làm liều một phen với cô vậy.
Tôi bán hết cổ phiếu Doãn thị ra đấy, giá đang tốt, kiếm lời đủ rồi.”
“Thế thì tôi cũng động viên anh.
Hãy giúp tôi giải quyết hết số cổ phiếu của Doãn thị.”
Lúc Đường Vận tắt máy thì thấy Cận Chí Minh đang chơi game trong điện thoại, dường như không để ý lắm chuyện riêng của cô.
Tuy nhiên cô vẫn bắt chuyện dọ hỏi đến anh ta: “Anh nghĩ thế nào về tình hình này?”
“Tôi không thích chơi những thứ mạo hiểm mà bản thân không nhìn thấy và không thể khống chế.”
“Anh giàu có sẵn rồi, đâu cần chút tiền lời này.”
“Em nhớ lời Lãnh Thiếu Phong nói lần trước ở Hải Thượng Thịnh Thế không? Đó đều là sự thật.
Tôi ngoài cổ phần Cận thị do cha cho, thì không có thêm lợi tức phát sinh nào.”
Đường Vận lại bĩu môi phản trắc lại: “Nhưng anh tốt nghiệp liền được làm ông chủ.
Một giờ của anh là 8 con số.”
“Ban đầu tôi làm công ăn lương ở KM, chỉ là một chuyên viên phân tích tài chính.”
Cận Chí Minh trả lời từng ý một mắt vẫn dán vào màn hình.
Đường Vận nhìn thấy có phần bực dọc.
“Anh đừng chơi nữa, nhìn tôi đây này.”
“Tuân lệnh!”
Cận Chí Minh mỉm cười cất điện thoại vào trong túi.
Quay sang say ngắm Đường Vận.
Cô ấy thì lúc nào cũng vậy, hoàn toàn thu phục được anh.
“Chuyện mua lại Giải trí KM, tôi dùng tiền thật bạc thật để chuyển nhượng đấy.
Còn phải đánh ra bản kế hoạch chi tiết giao cho Cận Úy Thành duyệt qua.
Không phải tự dưng là được làm ông chủ.”
Đường Vận ngỡ ngàng, tay chống cằm bắt đầu suy đoán: “Khả năng lớn là anh bán hết cổ phần Cận thị đi rồi...!Nói như thế thì không tính là tiền thật bạc thật của anh mà là của Chủ tịch.”
“8% Cận thị ngày đó trị giá bao nhiêu chứ? Tôi bán đi còn 1%, đúng với giá trị cũ.
Huống chi tôi dùng cổ phần đó đầu tư ngoại tệ, mới nâng giá trị lên.
Em đừng cố hơn thua lý lẽ với tôi.”
Đường Vận chịu thua ngoảnh mặt đi, chỉ là không ngờ đúng lúc này Cận Chí Minh lại đưa tay nâng chiếc cằm của cô quay lại, sau đó đặt xuống một nụ hôn.
Đường Vận muốn dùng tay đẩy Cận Chí Minh ra thì bị anh ta kịp thời cắn nhẹ xuống môi dưới, thoáng nở nụ cười trêu, lời nói bên tai thật sự trầm ấm: “Chúng ta hẹn hò nhé! Được không?”
“Chí Minh! Anh đừng thích tôi.”
“Vì sao? Vì em và anh hai đang yêu đương? Nhìn không giống lắm.”
“Anh không để ý sao, nếu như tôi và anh trai anh nảy sinh quan hệ?”
“Một chút cũng không.
Vì tôi rất thích em.”
“Tôi không hiểu.”
“Em rất hiểu.
Em đã