Cảnh Duyệt đúng như dự đoán phải tổ chức cuộc họp ban quản trị khẩn cấp.
Mà ngày hôm nay Doãn Cách Nhi cũng được mời đến với tư cách cổ đông mới.
Nghe nói hiện tại cô ấy đã chiếm giữ 30% cổ phần trong Cảnh Duyệt, là đại cổ đông.
Đương nhiên phải được ngồi vào hàng ghế Hội đồng quản trị, biểu quyết thông qua các quyết sách quan trọng.
Văn phòng thư kí Tổng Giám đốc lại có dịp bận rộn trở lại.
Nhưng...!Cận Úy Thành vẫn chưa đến.
Không, nói đúng hơn là sẽ không đến.
Mọi người xì xầm với nhau, bàn luận và suy diễn đủ điều.
Nói Cận tổng dùng kế hoãn binh.
Nhưng cũng có người nói rằng, thật ra anh ta không đối mặt được với Doãn Cách Nhi, đối mặt được chuyện Cảnh Duyệt đổi chủ.
Bên ngoài ồn ào, xa xa có thể nhìn thấy đoàn người của Doãn thị tiến vào đại sảnh tòa cao ốc.
Từ trên lầu nhìn xuống, khung cảnh ấy khiến bất kì ai cũng không thể rời mắt.
Doãn Cách Nhi lãnh đạo đoàn người đi đến đâu cũng có nhân viên Cảnh Duyệt cúi đầu chào.
“Ước gì tôi được làm Doãn Cách Nhi một ngày.”
“Cô ấy hạ gục người trong lòng, trận đấu này rất kiêu hãnh.”
“Thư kí Đường! Cận tổng không đến dự cuộc họp này ư?”
Đường Vận sững sờ, khẽ lắc đầu: “Tôi không biết.
Không có Cận tổng, tôi cũng không có tư cách bước vào trong phòng hội nghị đó.”
Doãn Cách Nhi vào trong thang máy, xung quanh bốn bề lắp bằng mặt tường kính trong suốt, ở tầng 3 nhìn qua đều có thể quan sát hành trình của họ.
“Chào! Thần sắc cô không tốt lắm.” Doãn Cách Nhi đi đến chỗ Đường Vận và nhóm trợ lý thư ký thì dừng lại bước chân, cố ý bắt chuyện.
Đối với mọi người đây là một vinh hạnh.
Nhưng Đường Vận bị đổ dồn sự chú ý càng thêm khó xử.
“Ngược lại Doãn tổng thần sắc rất tốt.”
Doãn Cách Nhi cong cong khóe môi, sau đó đi vào trong phòng hội nghị tham dự cuộc họp, đoàn người còn lại của Doãn thị được mời tham quan những khu khác.
Đường Vận đứng bên ngoài xem có thể giúp được gì hay không, tâm trạng cũng không được rõ ràng.
“Thư kí Đường! Nhờ cô đến hầm rượu của Mỹ Cảnh chọn một chai 2003 khui chúc mừng Doãn tổng.”
Đó là lời kêu gọi của một cổ đông thân cận với Cảnh Duyệt bao năm.
Thái độ của họ như vậy...!có nghĩa là rất ủng hộ Doãn Cách Nhi.
Đường Vận nghe theo lập tức đi chọn rượu.
Ở Cảnh Duyệt không mấy ai giữ nhiều chìa khóa các khu vực như Đường Vận.
Và cô cũng được lãnh đạo cho phép lui tới rất nhiều nơi đặc biệt...!Thật ra vì để ‘tiện sai bảo’ thì đúng hơn.
Sau đó cô nhờ Lễ tân chọn ly thủy tinh mang lên.
Phải là những ly cao cấp có thể giữ được hương vị rượu ngon.
Đường Vận lần đầu được bước vào căn phòng hội nghị lớn.
Rất bất ngờ là chỗ ghế chủ tọa không có ai ngồi.
Cô rót rượu cho Doãn Cách Nhi trước.
“Mời Doãn tổng!”
“Cảm ơn cô...!Cô thật biết chọn, tôi rất thích hương vị của loại này, có mùi vị của chiến thắng.”
Đường Vận mỉm cười.
Tiếp theo rót cho cổ đông lão làng ngày trước đã ném tấm thư mời vào mặt cô – Hàn Minh...!cứ từng người từng người như vậy.
Có một người gõ cửa bước vào.
Không, chính xác là hai người.
“Tôi là chuyên viên kiểm toán, còn đây là luật sư cố vấn đại diện cho Doãn thị.”
Đường Vận mặc kệ tình huống, vẫn chuyên tâm làm công việc của mình...
“...Doãn thị vừa có thêm 5% Cảnh Duyệt.
Theo như đánh giá, thì nắm giữ cổ phần tuyệt đối vượt 33% của Tổng Giám Đốc Cận Úy Thành.
Chúng tôi muốn đại diện Doãn thị Doãn Cách Nhi đề nghị về quyền điều hành của Cảnh Duyệt.”
Hàn Minh khẽ mỉm cười, ông từ tốn cất tiếng: “Cho dù thế nào, Cận Úy Thành vẫn là đại cổ đông, không có anh ấy, chuyện nắm giữ quyền điều hành chưa thể thông qua đâu.
Cuộc họp hôm nay được tổ chức, cốt là muốn chúc mừng Doãn thị gia nhập vào đại gia đình Cảnh Duyệt.”
“Anh Hàn nói chí phải.
Hãy chờ vào cuộc họp lần sau đi.”
Mọi người giống như ăn ý đều tán đồng.
Kỳ họp lần sau, tức là phải chờ nghỉ xong tết Nguyên Đán.
Đường Vận khẽ cười thầm trong bụng.
Gừng càng già càng cay, Cận Úy Thành đúng là tạo dựng lòng tin sâu sắc đến mọi người có mặt ở đây.
Họ không vì chút khó khăn, không vì anh có phần thất thế mà trở mặt quay lưng.
Khá lắm!
...
Đường Vận đứng ngây ngốc gần một phút, có chút sững sờ, có chút hoang mang.
Nhìn người đàn