☆ Chương 16: (Chưa beta)
_Trêu hoa ghẹo nguyệt, cợt nhả như thế còn ra thể thống gì
Hạng mục huấn luyện của đội bảo an không khó, chủ yếu là sắp xếp đội ngũ, qua trái qua phải, đánh quân thể quyền, tập hít đất, cùng với huấn luyện bảo an dùng các loại vũ khí. Cơ Tiểu Vũ không muốn làm quá nổi bật khiến người khác chú ý, vì vậy cố tình biểu hiện vừa phải nhưng không mất quy củ, vừa không đến nỗi quá mức chói mắt, cũng không khiến người khác bắt được khuyết điểm để phạt cậu, vài ngày sau các vị bảo an sẽ không để ý thằng nhóc mới đến này nữa.
Nhoáng cái đã qua bảy ngày, sáng ngày mười tháng tám, nhân viên Hồng Thăng phát hiện khu bảo an đại sảnh xuất hiện một người mới, mặt mày đẹp đẽ, môi hồng răng trắng, mặc một bộ đồng phục màu xanh mới tinh, thắt lưng vắt ngang chiếc eo thon, giống hệt một cây trúc xanh biếc cao ngất thon dài có thể vắt ra nước, tươi mát động lòng người.
Tân bảo an nói chuyện với người khác vô cùng lễ độ, nhiệt tình chu đáo, nhìn ai cũng đều mang theo ba phần tươi cười, khi cười lộ ra một hàng răng trắng sáng đều tăm tắp, quả thật có thể chói mù mắt người khác —— đặc biệt là mắt của —— nhân viên nữ. Không ít người vừa đi qua còn phải ngoái đầu lại ngắm một cái, thậm chí còn quay lại cố ý tìm lời tán gẫu thêm hai câu.
Nếu không phải còn vội đi chấm công, chỉ sợ bàn của tân bảo an đã bị một đám chị gái vây chật như nêm cối.
Cùng lúc đó, 8 giờ 52 phút, Chu Tư Dư mặc một chiếc váy xẻ tà nhỏ tiến vào đại sảnh, đang muốn đi đến trước thang máy thì bên cạnh bỗng nhiên có người gọi cô: “Chị Chu, buổi sáng tốt lành!”
Chu Tư Dư xoay đầu nhìn qua, thoáng chốc mở to hai mắt: “Ể, cậu không phải tiểu soái ca nhân viên của “Lão Lý – thức ăn gia đình thông thường” sao, sao đột nhiên mặc bộ đồ này vậy? Tôi suýt nữa nhận không ra rồi đó.”
“Đúng vậy, em đổi việc rồi, đang làm bảo an ở Hồng Thăng.” Cơ Tiểu Vũ đẩy đẩy vành nón, cười nói “Cảm ơn chị Chu trước kia đã chiếu cố em, chúng ta hiện tại cũng coi như là đồng nghiệp, sau này có việc gì em có thể giúp chị thì chị đừng ngại mở miệng nha.”
Cậu vẫn luôn có ấn tượng khá tốt với Chu Tư Dư, trong lòng cũng mang theo vài phần cảm kích, lúc trước nếu không phải cô gái này gọi đồ ăn của “Lão Lý – thức ăn gia đình thông thường”, cậu sẽ không có cơ hội đến cao ốc Hồng Thăng, cũng sẽ không gặp được Trình Dự Đường, càng sẽ không làm được bảo an ở Hồng Thăng, tiền lương tăng lên một khoản lớn.
Chu Tư Dư kinh ngạc xong rồi lại thật lòng vui mừng cho Cơ Tiểu Vũ “Thật tốt quá, chúc mừng cậu! Tối nay cậu có rảnh không? Chị Chu mời cậu ăn một bữa cơm, coi như chúc mừng cho cậu.”
“Không không không, phải là em mời mới đúng, chị Chu chị thích ăn cái gì?”
“Tôi ăn gì cũng được, chỉ là buổi tối không thể ăn đồ có quá nhiều dầu mỡ, nếu không sẽ béo phì……”
“Còn hai phút nữa là 9 giờ rồi, cô làm bên bộ phận nào, đi làm không cần phải chấm công hả?”
Bất chợt có người lạnh lùng nói chen vào, ngắt lời Chu Tư Dư.
Chu Tư Dư cứng ngắt xoay người lại, lắp bắp trả lời: “Trình, Trình tổng, tôi, tôi làm bên bộ phận thị trường, thật xin lỗi, tôi đi chấm công ngay đây ạ!”
Nói rồi trộm cho Cơ Tiểu Vũ ánh mắt “tự cầu phúc nhiều vào”, sau đó dẫm giày cao gót chạy trốn nhanh hơn cả thỏ.
Có vài người vừa tiến vào đại sảnh thấy thế cũng lập tức bỏ chạy, lo sợ bị Trình tổng bắt lại.
Trong lòng Cơ Tiểu Vũ thầm kêu xui xẻo, dùng hết sức lực nở một nụ cười xán lạn lấy lòng Trình Dự Đường: “Trình tổng, chào buổi sáng.”
“……” Trình Dự Đường giật giật khóe mắt, mặt không chút thay đổi nhìn cậu, “Đi làm mà không làm việc đàng hoàng, lười biếng, hơn nữa còn ảnh hưởng đến công việc của người khác, theo điều lệ nhân viên Hồng Thăng thì nên xử lý thế nào?”
Cơ Tiểu Vũ há miệng thở dốc, không trả lời được.
Ngày nghỉ Lương Thiệu Cương quả thật đã cho cậu xem các điều lệ quy tắc các thứ, nhưng mấy thứ đó vừa nhiều lại vừa phức tạp, cậu chỉ tùy tiện lật lật rồi ném vào trong tủ, làm sao nhớ rõ cụ thể điều lệ được!
Triệu Bách Tân đi theo bên cạnh còn đang vừa buồn bực tại sao cái tên nhóc giao thức ăn ngoài này lắc mình một cái đã trở thành bảo an cao ốc Hồng Thăng rồi, vừa nhạy bén tiếp lời: “Căn cứ theo điều lệ nhân viên công ty, nội quy thứ mười hai quy định, loại tình huống này xét từ nhẹ đến nặng, cảnh cáo hoặc phạt tiền từ 100 đến 1000 tùy theo mức phạt, nếu như ảnh hưởng nặng hơn thì phải xử lý sa thải.”
Không phải chỉ nói có vài câu sao, sao lại nghiêm trọng như vậy được?! Cơ Tiểu Vũ hoảng sợ, vội la lên: “Trình tổng, hôm nay tôi mới ngày đầu tiên đi làm, không phải cố ý muốn trái với điều lệ công ty! Tôi xin hứa sau này sẽ không bao giờ như thế nữa, anh ngàn vạn không được phạt tiền tôi, càng không được sa thải tôi!”
Thấy cậu gấp đến nỗi phải xuống nước, lúc này Trình Dự Đường mới thong thả ung dung nói: “Nghĩ cho cậu ngày đầu tiên đi làm là vi phạm lần đầu, hôm nay chỉ cảnh cáo bằng miệng, không có lần sau.”
Cơ Tiểu Vũ vội vã đáp ứng, nhìn theo Trình tổng thong thả dung rời đi mà thở phào nhẹ nhõm, đệch mợ thiếu chút nữa hù chết gà.
Có điều Trình Dự Đường đường đường là một tổng tài của tập đoàn công ty, thế mà lại quản một tên bảo an nho nhỏ như cậu, có phải là rảnh quá rồi không?
……
Trình tổng dùng thang máy chuyên dụng đi lên tầng cao nhất, vào văn phòng của mình, tiếp đó mệnh lệnh cho Triệu Bách Tân đang báo cáo lịch trình hôm nay: “Nói với Dương Nhất Bằng đội bảo an, cho Cơ Tiểu Vũ đổi một vị trí công tác mới.”
Làm bảo an ở đại sảnh quan trọng nhất là chú ý kỹ càng thân phận và hướng đi của nhân viên, kịp thời làm tốt việc kiểm ra thân phận và nghiệp vụ, bảo đảm nhân viên công ty có thể an toàn an tâm yên ổn làm việc, chứ không phải chỗ để gặp gỡ bán rẻ tiếng cười với phụ nữ, trêu hoa ghẹo nguyệt, cợt nhả như thế còn ra thể thống gì, đã thế còn làm trật tự công ty trở nên rối loạn.
Hơn nữa, bộ đồng phục bảo an đó là cái quái gì vậy, vừa chật vừa hẹp, lộ hết cả đường cong cơ thể, không nghiêm túc trang trọng chút nào cả, phải sửa nốt!
Triệu Bách Tân kinh ngạc nói: “Đổi vị trí nào?”
Theo cách nhìn của y, Cơ Tiểu Vũ ngoài trừ khuôn mặt ra thì chẳng có tài cáng gì để được mời vào đây cả, cậu ta chỉ thích hợp để nhốt trong nhà, nuôi như một thú cưng. Chẳng qua nếu Trình tổng cảm thấy đây là tình thú thì thôi vậy, không còn gì để nói cả.
Trình Dự Đường suy tư một