Văn phòng.
Thi Nhân nghe thấy tiếng bíp của điện thoại di động nên nhìn thoáng qua thì thấy tin nhắn của Tiêu Khôn Hoằng hỏi cô có thời gian sau khi tan làm không.
Ý anh là gì?
Cô ấy vẫn còn giận, không muốn trả lời đâu.
Thi Nhân liếc nhìn rồi dứt khoát giả vờ như không nhìn thấy, cho anh nếm trải cảm giác không được người khác tôn trọng.
Rất nhanh đã hết giờ làm việc, Thi Nhân thu dọn đồ đạc của mình chuẩn bị rời đi.
Kết quả là vừa đi ra khỏi phòng làm việc liền nhìn thấy người đàn ông kia xuất hiện ở bên ngoài, Tiêu Khôn Hoằng đi về phía cô và muốn cầm lấy chiếc túi trên tay cô.
Thi Nhân cự tuyệt anh: “Tại sao anh lại ở đây?”
“Anh tới đón em sau khi tan làm.
”
Nhìn dáng vẻ đúng lí hợp tình của người đàn ông khiến người ta không tìm được lý do để từ chối, Thi Nhân nhận thấy ở đây có rất nhiều người đang chú ý nên cô quay đầu đi về phía thang máy, người đàn ông kia vẫn theo sau cô.
Tiêu Khôn Hoằng đi theo Thi Nhân vào thang máy bình thường dành cho nhân viên.
Thường thì hai người sẽ đi thang máy riêng nhưng lần này Thi Nhân không muốn đi cùng anh nên đi thang máy bình thường.
Lúc này là giờ cao điểm vì mới hết giờ làm việc nên rất đông người.
Nhưng khi những người này bước vào thang máy nhìn thấy ông chủ đang đứng bên trong thì vẻ mặt của họ trở nên rất gượng gạo, bọn họ muốn quay lại nhưng rồi cảm thấy như vậy quá cố ý liền cắn chặt răng bước vào thang máy.
Thang máy nhanh chóng chật kín người nhưng không ai dám nói chuyện.
Thi Nhân và Tiêu Khôn Hoằng đứng ở phía sau cùng.
Sau vài phút thì bọn họ đến được tầng một.
Thi Nhân muốn đi ra ngoài nhưng lại bị kéo lại, cửa thang máy đóng lại, Tiêu Khôn Hoằng nhìn cô nói: “Anh đưa em về.
”
“Không cần, em có thể tự đi.
”
“Thi Nhân, em đang cáu giận.
”
“Ừ, em đang tức giận đấy, sao nào?”
Thi Nhân ngẩng đầu lên nhìn anh: “Tại sao em phải sống theo yêu cầu của anh? Trước đây em có thể bỏ qua hành động vụn vặt của anh nhưng lần này thì anh rất quá đáng rồi.
”
Thang máy xuống đến tầng hầm thứ nhất.
Tiêu Khôn Hoằng nghiêm túc nhìn cô: “Vì chuyện này mà em mới tức giận như vậy? Hay là bởi vì người kia đẹp trai hơn anh nên muốn gặp lại anh ta?”
“Anh đang nói linh tinh gì vậy?”
“Chẳng lẽ em không nói với người ta rằng đối tác rất đẹp trai? Chẳng lẽ em chưa khen người đàn ông khác bao giờ sao sao?”
Tiêu Khôn Hoằng vốn luôn cố gắng chịu đựng nhưng chỉ chuyển công việc của Thi Nhân cho người khác mà không so đo tính toán chuyện này.
Nhưng bây giờ cô lại còn tức giận, chẳng lẽ người đàn ông đó tốt như vậy sao?
Thi Nhân sững sờ, làm sao mà anh biết được?
Cô có nói cái này với Triệu Nhược Trúc, dù sao thì công việc cũng đã được chuyển giao cho người khác, cô cảm thấy trong lòng không yên nên nói rằng đối tác rất đẹp trai.
Như vậy thì những cô gái độc thân trong bộ phận thiết kế sẽ thích.
Cô không thể để mọi người nhận công việc này mà không có lý do gì, cô ấy chỉ muốn lấy chuyện này để mọi người cảm thấy tốt hơn một chút.
Nhưng chuyện này trong mắt Tiêu Khôn Hoằng lại biến ra cái gì?
“Sao vậy, chột dạ sao?”
“Em có gì mà phải chột dạ, đúng là em đã nói như vậy nhưng là vì!
Cô chưa kịp nói xong thì người đàn ông kia đã ngắt lời cô: “Thi Nhân, em khen người đàn ông khác đẹp trai ngay trước mặt anh, em nghĩ anh thấy thế nào? Anh sẽ ghen đấy.
”
Anh vừa nghĩ đến cô vợ nhỏ ở trong quán trà nói chuyện với một người đàn ông mấy tiếng đồng hồ thì liền phát điên.
Anh biết mình như vậy là không bình thường nhưng anh không thể kiểm soát được bản thân.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh đó anh liền hận không thể xông lên giết người.
Nhưng anh đã cố gắng kìm lại.
Anh biết rằng nếu anh làm như vậy thì cô vợ nhỏ sẽ sợ hãi và anh không muốn tạo thêm gánh nặng cho cô.
Thi Nhân nhìn người đàn ông trước mặt thì cảm thấy có chút bất lực: “Những lời em nói không có ý đó.
”
“Em không được làm như vậy, anh không muốn nghe em khen những người đàn ông khác.
”
“Vậy thì em khen con trai em có tính không?”
Giọng điệu Tiêu Khôn Hoằng cứng nhắc: “Miễn cưỡng không tính.
”
Thi Nhân lúc này không khỏi tức giận, người đàn ông này sao lại để ý nhỏ nhặt như vậy?
Cô nghiêm túc nói: “Trong mắt em chỉ có anh là đẹp trai nhất.
Không có người đàn ông nào khác đẹp trai như anh.
”
“Nhưng tại sao em lại khen ngợi người khác?”
“Đây không phải là vì em có chút mong chờ với cô gái tiếp theo sẽ tiếp quản công việc sao? Nếu hai người này thành một đôi thì sao?”
Sau khi Thi Nhân giải thích, cuối cùng cô