Nếu như Đường Thi lý trí rõ ràng như vậy, không bị người khác mà mềm lòng mà đổi ý nữa, mấy người bạn cũng thở phào nhẹ nhõm. Khi cấp bách sợ nhất vừa mới gặp, bạn đang định xắn tay áo lên xử lý, kết quả đối phương sợ rồi, nói hai câu là mềm lòng rồi. Người như vậy bị ức hiếp không phải là đáng đời sao?
Tiểu Nguyệt Lượng đã tải video trực tiếp lên với tốc độ nhanh nhất, Trịnh Thu Thuỷ đã quá muộn để ngăn chặn nó.
Phương Phương bước đến trước mặt bà ta, từ ví lấy ra một xấp tiền, Đưa con trai bà đi khám lại đầu đi. Rõ ràng là con nhà quyền quý, sao lại có thể làm ra loại chuyện giống như mấy con chó đầu đường xó chợ như vậy được?"
Tiền giấy phất phơ bay trước mặt Trịnh Thu Thuỷ, bà chủ nhà quyền thế này mất đi bộ dạng tao nhã vốn có, tức giận đến cả người run lên, nhưng e ngại Lam Minh đang có mặt ở đây cũng không dám nổi cáu ra ngoài.
Chết tiệt, trong bọn họ lại có người là người thân của Lam Minh!
Trịnh Thu Thuỷ nắm chặt hai tay vào nhau, Đường Thi... rồi sẽ có một ngày nhất định khiến cô thân bại danh liệt! Bởi vì cô, con trai tôi mới biến thành bộ dạng như bây giờ!
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
"Nếu đã như vậy, vậy thì mong mọi người hãy công bằng mà xử lý mọi chuyện." Ông Vương thêm vào mấy chữ 'công bằng xử lý": "Lời khai nên ghi lại cũng đã ghi rồi, nếu như không còn chuyện gì nữa, chúng tôi đi trước."
Vài nhân viên trong đồn cảnh sát nhìn nhau, bọn họ đã đi rồi, nhưng Lam Minh vẫn chưa rời đi! Lam Minh không rời đi, bọn họ đâu dám thả cậu chủ nhà họ Phó đi! Nhưng nếu không thả, lại sợ đắc tội nhà họ Phó! Khi Tùng Sam ôm Đường Thi vào lòng và rời đi, anh ấy va vào vai của Bạc Dạ một cái, người đàn ông bị anh ấy làm cho lùi lại hai bước, dễ dàng đè anh ra xuống: "Buông ra."
Tùng Sam ngoảnh mặt làm ngơ.
"Tôi cảnh cáo anh, cách cô ấy ra xa một chút!"
Bạc Dạ hạ giọng, với sự tức giận lạnh lùng.
Nhưng Tùng Sam lại quay đầu lại: "Bạc Dạ, khi cô ấy cần anh nhất, anh đưa cho cô ấy, tất cả đều là sự thất vọng."
Câu nói này, giống như có sức mạnh xuyên qua lồng ngực, khiến trái tim của Bạc Dạ bị bóp nát, anh trợn to mắt nhìn người phụ nữ trước mắt, bờ vai của Đường Thi rất gầy, trên người có chút hàn tích của sự việc vừa rồi, chiếc váy cũng xộc xệch, có thể tưởng tượng ra khi đó cô vùng vẫy tuyệt vọng đến thế nào.
Nhưng khi đến đây, vừa mở miệng anh nói câu đầu tiên, lại chính là câu nói cầu xin Đường Thi tha thứ cho người đàn ông đã bạo hành cô.
Nếu cây kim không đâm vào người anh, anh ta sẽ không bao giờ biết nó đau ra sao.
Khi Bạc Dạ ý thức được, lồng ngực bắt đầu đau nhói, anh tàn nhẫn bao nhiêu, khiến cho Đường Thi hết lần này đến lần khác vì anh ta mà thất vọng?
Nhìn thấy cảnh tượng Tùng Sam đưa Đường Thi đi, Bạc Dạ nắm chặt lấy tay, con mắt đỏ ửng, cắn chặt răng lẩm nhẩm gọi tên của Đường Thi,
Nhưng vào lúc này, lại không có dũng khí kêu to.
Rốt cuộc bao nhiêu lần bỏ lỡ, mới khiến bọ họ đi đến bước đường không Đường Thi được Tùng Sam đưa vào ghế phụ, sau đó một đám người nhảy thể xoay chuyển như ngày hôm nay? dựng lên, chen vào trong xe của anh: "Đến nhà tôi đi, nhà tôi cách đồn cảnh sát không xa.
Lục Khủng Long nói với Tùng Sam: "Đi thẳng, rẽ trái ở ngã tư đường, năm phút." "Trời đấy, nhà của anh ở cùng một khu với đồn cảnh sát?"
Ông Vương liếc mắt nhìn Lục Khủng Long, Lục Khủng Long nói: "Sao mà không thể, ta tuân thủ pháp luật, là công dân tốt, là trụ cột quốc gia!"
Tùng Sam lái xe đi hết một đoạn đường, lần theo vị trí của Lục Khủng Long, cuối cùng dừng lại ở cổng một khu vườn rộng lớn.
Bảo vệ đứng bên ngoài canh giữ không cho vào. Lục Khủng Long chen giữa một đám người rồi ấn cửa kính xe hét lên: "Chú Lưu! Là cháu!"
"Yo, Khủng Long à!" Chú Lưu nhanh chóng đưa thanh chắn bảo vệ lên: "Đưa bạn bè đến chơi sao?"
"Đúng ạ đúng ạ!"
Lục Khủng Long chào chú Lưu một tiếng, Tùng Sam lái xe vào, những người trong xe, những người trên xe nhìn nhau một lượt: "Khủng Long, cả cái địa bàn này là của nhà cậu sao?"
Lục Khủng Long gật đầu: "Đúng vậy, phía sau còn có sân gôn, cô có chơi không?"
Tiểu Nguyệt Lượng lắc đầu: "Tôi đánh với anh trai tôi, đều thành thành phần chịu đòn thôi."
"Tôi cũng vậy!"Lục Khủng Long vui mừng: "Có vẻ như chúng ta cũng là mấy con gà thôi.Tôi là thành phần nhặt bóng."
Tùng Sam có kỹ năng rất tốt, cả chặng đường lái xe rất mượt