“Tôi không có ý ép buộc cô, cô Đường Thị, tôi chỉ muốn làm bạn với cô, ngay từ lần đầu nhìn thấy cô đã cảm thấy rất vừa mắt”
Mọi người đều hết sức kinh ngạc, ông Tùng sẽ không…sẽ không nhận cô Đường làm con nuôi rồi sau đó..lại làm cái việc ấy ấy đấy chứ? Hiện nay những sự việc như thế này có thể gặp rất nhiều, miệng thì gọi cha nuôi cha nuôi, nhưng trên thực tế thì sao…lại làm mấy hành động suy đồi đạo đức.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Chả trách lại xem trọng cô Đường Thị như thế, người ta vừa trẻ trung lại xinh đẹp, bảo sao đại đương gia nhà họ không nổi lên những suy nghĩ xấu xa cơ chứ.
Sắc mặt Đường Thì trầm xuống: “Làm cho tôi bị hôn mê trói lại mang đến đây, chỉ để nói loại chuyện cười này sao?
Ông Tùng, tôi bái phục tâm huyết của ông, nhưng chuyện nhận cha nuôi, tôi thực sự làm không nổi Tùng Tranh bị chọc cho tức giận, ánh mắt nheo lại, khiến cho vết sẹo trên một con mắt trở nên nhăn nhúm, trông thật hung dữ: “Cô Đường Thị, cô đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt”
“Nực cười” Đường Thi không chút sợ hãi cười lạnh một tiếng: “Còn muốn ép buộc người khác trở thành con nuôi của mình? Ông Tùng, tôi không nghĩ rằng ông là một nhà từ thiện tốt bụng gì hết, nếu thật sự muốn cứu giúp, thì cũng không nên cứu giúp tôi, ở vùng núi còn có rất nhiều đứa trẻ đáng thương không cha không mẹ đó”
Tùng Tranh bị một câu nói của Đường Thi làm cho không nói được gì nữa, một lúc sau người đàn ông này mới thấp giọng hỏi lại một lần nữa: “Tôi hỏi cô, rốt cuộc cô nhận hay không nhận?”
Đường Thi cảm thấy người đàn ông trước mặt vô cùng nực cười, ông ta muốn diễn đạt cái gì đó, nhưng không thể nào thể hiện ra nổi, duy chỉ có sát khí và sự hung dữ là khiến cho đối phương cảm thấy có chút đáng sợ.
Tôi muốn Cô lắc lắc đầu, ánh mắt trong trẻo: xem xem, ông vì muốn bức ép tôi vào nhà họ Tùng có thể làm ra những thứ gì?”
Tùng Tranh vẫy tay một cái: “Ðem con trai của cô ta lên đây”
Đồng tử Đường Thi co lại phần nộ, thậm chí trực tiếp gọi tên đầy