Thạch Họa vốn định sáp lại gần Bạc Dạ, nào ngờ bên cạnh Bạc Dạ lại có một người phụ nữ khí chất lạnh lùng, trang điểm tinh xảo. Cô ta còn bị góc nghiêng của người phụ nữ này rung động, sau đó là ghen tỵ. Nhìn một lát, Đường Thi quay sang đối diện với gương mặt ghen tỵ đến vặn vẹo của Thạch Họa, mỉm cười hoàn hảo: “Ái chà, trùng hợp thật."
Trùng hợp thật.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Thạch Họa không ngờ người phụ nữ như nữ vương, đứng bên cạnh Bạc Dạ trai tài gái sắc ấy lại là Đường Thi, tức giận lùi lại hai bước, khó tin kêu lên: "Đường Thi?" "Kích động kêu tên tôi như thế làm gì?" Đường Thi lại rất bình tĩnh, bên cạnh là Bạc Dạ lạnh lùng đứng, trông rất giống một cặp tình nhân trong khói lửa loạn thế. Cô mặc xườn sám thướt tha, dáng người yểu điệu, Bạc Dạ mặc tây trang màu đen, phong thái lãnh khốc lạnh lùng, hai người nhìn Thạch Hoa như nhìn tên hề nhảy nhót, khiến cô ta cảm thấy bị sỉ nhục.
Thạch Họa nhìn Bạc Dạ: “Anh Dạ... Sao anh vẫn còn dây dưa với con đàn bà này..." "Hửm?" Bạc Dạ cất cao âm cuối, nghe như đang cười, nhưng tiếng cười lại mang theo đe dọa khiến người ta nghẹt thở, có lẽ nếu Thạch Họa nói thêm gì đó, anh rất có khả năng sẽ trở mặt. Thạch Họa khúm núm: “Lúc trước chẳng phải cô đã yêu đương với anh họ tôi sao? Bây giờ lại trở về gây sự với cậu Dạ à?" “Gây sự?” Đường Thi như nghe thấy trò cười, cố ý đặt tay lên vai Bạc Dạ, hỏi bằng giọng lưu luyến: "Cậu Dạ, cậu có chê tôi phiền không?"
Sắc mặt Thạch Họa tái mét, Bạc Dạ lại rất hưởng thụ hành vi của Đường Thi. Anh híp mắt nở nụ cười đến yêu nghiệt: "Không phiền, tôi thích em tìm tôi mỗi ngày.”
Thạch Họa