Sau khi vào hội trường, Khương Thích tặc lưỡi cảm khái: “Đúng là thời thế thay đổi, Bạc Dạ lương thiện từ khi nào vậy?"
Bạc Dạ liếc Khương Thích: “Tôi vẫn luôn lương thiện.”
Khương Thích rúng động vì sự vô liêm sỉ của Bạc Dạ, kéo tay Hàn Nhượng: “Nhưng cũng cảm ơn anh, không thì hôm nay tôi sẽ không thể vào đây."
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Bạc Dạ mỉm cười: “Cô đến chống lưng cho Đường Thi hả?" "Đúng thế!" Khương Thích nhếch mép cười: “Tôi nghe nói em họ của Phúc Trăn vẫn ức hiếp Đường Thì đúng không? Để tôi xem thử có tôi ở đây, còn ai dám đụng vào Đường Thi!”. Đam Mỹ Hài
Bạc Dạ bật cười: “Cô chính là sứ giả hộ hoa của Đường Thi sao?" "Sao? Không được à?" Khương Thích ưỡn ngực đi vào hội trường. Tạo hình của cô khiến rất nhiều người lầm tưởng cô là ngôi sao nổi tiếng, đều lại gần cùng chụp ảnh với cô rồi hỏi han, Khương Thích còn đóng kịch tới nơi tới chốn: “Cảm ơn, cảm ơn vì đã biết đến tôi.
Mặc dù người kia không biết Khương Thích là ai, nhưng thấy Bạc Dạ đứng bên cạnh Khương Thích nên chắc chắn là ngôi sao nổi tiếng thế giới, lập tức cảm thấy mình đặt cược đúng người, nhanh chóng nịnh bợ: “Đúng vậy, ha ha.. Hôm nay trông cô thật khỏe khoản, lát nữa kết thúc, chúng ta ra ngoài uống một chén tán gẫu nhé?"
Khương Thích thuận miệng nói: "Kết thúc xong tôi còn phải bay tới Australia nữa cơ, tối nay xem ra là không được. Nếu về sau may mắn gặp mặt ở liên hoan phim hoặc là nghi thức khai mạc kahsc thì tôi có thể giới thiệu người khác cho anh làm quen."
Người kia bị Thương Thích làm cho sửng sốt, showbiz núi cao còn có núi khác cao hơn, có người nổi tiếng cũng có người mà mình không biết. Khương Thích nói vậy, người ta càng cho rằng cô là tay to đã lui về sau màn, trong khoảng thời gian ngắn vô cùng cung kính với cô, rõ ràng là muốn ôm đùi: "Vậy thì là vinh hạnh của tôi. Được làm quen với cô đúng là may mắn, không ngờ có thể gặp cô ở Hải Thành." “Tôi cũng thế, tôi không ngờ lại có người nhận ra tôi ở Hải Thành, xem ra anh cũng rất lợi hại.” Khương Thích cố ý nói hùa theo đối phương, Đường Thi nhìn mà suýt nữa bật cười. Sau này người kia rời đi, nhanh chóng loạn tin một vị tay to thần bí khó lường xuất hiện ở nơi này, thu hút vô số người đến tìm Khương Thích chụp ảnh. Có người nói cô ấy là ca sĩ, mặc trang phục nhìn rất giống ca sĩ, có người nói cô ấy là siêu mẫu, cũng có người nói cô ấy là diễn viên được nhận giải thưởng thành tựu cả đời do quốc gia ban tặng... Trong khoảng thời ngắn, vô số phiên bản lan truyền khắp nơi, lời đồn đãi thay đổi xoành xoạch. Bây giờ Đường Thi mới chính thức nhìn thấy sợ đáng sợ của lời đồn trong showbiz. Khương Thích chỉ thuận miệng nói mấy câu đã định nghĩa hình tượng cho mình, mấy người cũng không dám suy nghĩ lung tung, làm cho hình tượng của cô càng ngày càng cao lớn, một lát sau hình như Tiêu Hách Thiên cũng nghe thấy tin này. "Từ khi nào một người bí ẩn xuất hiện ở đây vậy?" Tiêu Hách Thiên tự nhận mình có quan hệ rộng lớn, quen biết rất nhiều người trong showbiz, nhưng chưa từng thấy ai như Khương Thích. Anh ta tò mò tiến lên xem, thấy rất nhiều người đang chụp ảnh với Khương Thích. Anh ta thuận miệng hỏi một câu: “Cô biết đó là ai không?"
Thạch Họa không muốn bại lộ sự vô trì của mình nên lắp bắp nói: "Biết... Biết chứ! Em còn từng nghe nhạc của cô ấy cơ mà!"
Xem ra đúng là nghệ sĩ?
Khương Thích cảm thấy lúc này mình rất giống kẻ lừa đảo, lừa gạt người trong cả hội trường này. Mọi người đều không muốn bại lộ sự vô tri và mạng lưới quan hệ của mình nên đều cam chịu thân phận của Khương Thích, sau đó giống như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn, Khương Thích suýt nữa trở thành vương phi của một quốc