Đường Thi như nghe thấy động tĩnh của Khương Thích, ngẩng đầu lên thì thấy bạn mình đang nháy mắt với mình. Cô hơi buồn cười. Nhiều lúc gặp chuyện gì đó, Khương Thích còn kích động hơn cả cô. Sẽ lập tức ngoi đầu lên ra mặt giúp cô. Thực ra chính Đường Thi cũng có thể xử lý Thạch Họa, không cần cô ấy chạy đến đây. Nhưng thấy Khương Thích có thể đến, trong lòng cô vẫn rất an ủi.
Có điều lúc này Thạch Hoa đang cố gắng thu hút sự chú ý của Bạc Dạ. Lúc nãy Tiêu Hách Thiên bị Đường Thi vả mặt, cô ta cảm thấy tình huống không đúng nên xoay người trở lại, định đẩy hết trách nhiệm lên đầu Tiêu Hách Thiên, vậy thì mình có thể thoát thân. Dù sao cô ta cũng chỉ hùa theo mà thôi, người bị quay lén lại là Tiêu Hách Thiên, cứ đổ lỗi cho anh ta là được.
Song phản ứng của Đường Thi và Bạc Dạ đều giống nhau như đúc, coi như không thấy cô ta, đi ngang qua trước mặt cô ta, coi như cô ta không tồn tại. Khương Thích nở nụ cười, đây mới là Đường Thi, lính tôm tướng cua muốn khiêu khích, Đường Thi chẳng buồn quan tâm.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Đường Thi nhìn đồng hồ, thấy sắp tới giờ đi thảm đỏ nên chia tay với Bạc Dạ, đi vào hậu trường sửa sang lại kiểu tóc của mình, nhìn Phúc Trăn: “Vậy được chưa?” “Ừ.” Phúc Trăn nói: “Lát nữa hai bên đều sẽ có người chụp ảnh, cho nên cần cô dừng lại một chút cho các phóng viên chụp ảnh, dù sao cô cũng là đại sứ hình tượng của chúng tôi.” Anh ta dừng lại một chút rồi nói thêm: “ừm... Về phần Tiêu Hách Thiên, hậu trường đã bổ cứu, anh ta vẫn sẽ ra mắt, nhưng cô cũng biết đấy, bàn tay trên mặt Tiêu Hách Thiên có lẽ sẽ bị truyền thông tinh mắt phát hiện, chúng tôi đã tìm người trang điểm che giấu cho anh ta, cô cũng đừng giận nữa, tôi mà gặp chuyện này thì cũng sẽ làm như thế."
Kết quả vẫn là trấn an hai bên, sau đó chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ. Ý là muốn Đường Thi đừng làm to chuyện, tủi nhục đến mấy cũng phải nuốt vào bụng, dù gì cũng là người phát ngôn cùng một công ty, trở mặt thì sẽ rất khó coi.
Đường Thi hiểu lý do Phúc Trăn đưa ra quyết định này, nhưng khi nghe thấy những lời này, cô vẫn thấy khó chịu. Đây là muốn cô nhượng bộ, im lặng cho khỏi phiền. Đường Thi khẽ nhếch môi, showbiz này ai ô dù lớn thì có quyền phát ngôn, mặt ngoài cô cũng chỉ có thể đồng ý, sau đó Khương Thích và Hàn Nhượng vào phòng, trấn an Đường Thi: “Họ kêu cậu đừng làm to chuyện hả?" “Ừ.” Đường Thi rũ mi mắt: “Đại khái là không thể đắc tội Tiêu Hách Thiên."
Khương Thích thở dài, đau lòng cho Đường Thi: "Không sao, dù sao chúng ta không phải người trong giới, cùng lắm cả đời không qua lại với nhau là được." "Cũng được." Đường Thi thản nhiên nói: “Vừa lúc hết hy vọng với người trong giới này."
Khương Thích vỗ vai Đường Thi: "Hôm nay cậu đi một chuyến, áp chế tất cả ngôi sao trong showbiz, tớ còn chờ cậu chinh phục mọi người nữa cơ.”
Nghe bạn thân an ủi mình, Đường Thi mỉm cười: "Ừ."
Mười lăm phút sau, thảm đỏ bắt đầu. MC lên sân khấu dẫn chương trình, nhưng trọng điểm là thảm đỏ bên dưới. Đường Thi là người mở màn đầu tiên, bình thường sẽ do ngôi sao lớn đảm nhiệm, có lẽ Phúc Trăn an ủi Đường Thi nên cố ý đưa cô lên làm người mở màn. Lúc Đường Thi mặc sườn xám bước lên thảm đỏ, tiếng máy chụp ảnh thường xuyên vang lên. Cô nở nụ cười, hào phóng tự nhiên đứng trước ống kính. Cách đó không xa, người chủ trì còn đang giới thiệu: “Đây là đại