Bạc Dạ sửng sốt, lai lịch của An Mật không nhỏ sao? Cô ta trốn ở đây để làm gì? Phải chăng chỉ đế diệt trừ Đường Thi
Không có lẽ Đường Thi chỉ là một trong những quân cờ, An Mật cần loại bỏ Đường Thi để có thể hoàn thành việc khác một cách dễ dàng có lẽ đây là sự thật
Lúc này trong đầu Bạc Dạ cái suy nghĩ gì cũng đều có, nhưng anh không muốn kết thân với Phúc Trăn nữa, xưa nay anh không bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó những người bạn xung quanh đều sẽ có liên lạc với An Mật
Tõ Kỳ cũng vậy, Phúc Trăn cũng vậy, anh luôn cảm thấy đây giống như một vòng tròn lớn, mọi người đều biết một số sự thật rời rạc, chỉ có bản thân minh.. chỉ có bán thân đang bị che giấu. "Tại sao cậu lại muốn thủ nhận tất cả những điều này với tôi?"
Bây giờ anh đã quyết định yên bề gia thất, tại sao bây giờ Phúc Trăn lại giả vờ giả vịt muốn thẳng thắn với Bạc Dạ? Điều này khiến Bạc Dạ càng thêm khó hiểu, Phúc Trăn muốn thú nhận hay nói rằng đây cũng là một loại thăm dò ở một mức độ nào đó?
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Những gì Phúc Trăn nói khiến Bạc Dạ thực sự ngạc nhiên. "Không, tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ thẳng thắn với cậu, nhưng tôi thấy rằng trong một số việc, mục tiêu của chúng ta đều giống nhau." Phúc Trăn nheo mắt lại: “Không phải cậu cũng muốn tìm xem ba mẹ của Đường Thi đang ở đâu sao? Tôi biết, vì vậy tôi trao đổi thông tin với cậu, sao hả?"
Hóa ra là có ý đồ này.
Tiếc thật, đến lúc này thì cho dù Phúc Trăn có nói cái gì thì Bạc Dạ thậm chí còn không muốn tin vào một dấu chấm câu.
Sau khi nghe những lời cuối cùng của Phúc Trăn, Bạc Dạ quay ngoắt lại, đôi mắt lạnh lùng và không chút dao động, ngay cả khi nghe thấy cái gọi là thế lực đằng sau Phúc Trăn và lời thú nhận của anh ta, Bạc Dạ dường như đã nghe một câu chuyện xưa và không biểu lộ quá nhiều hứng thú... anh không thèm hứng thú với loại chuyện này.
Phúc Trăn sững sờ, anh ta hoàn toàn không nghĩ đến Bạc Dạ sẽ trực tiếp rời đi, trong lòng không dám tin hô lên một tiếng: “Cậu muốn thế nào? Tôi đã nói hết chuyện này rồi, tại sao cậu không hợp tác với tôi?" "Cái gì từ miệng cậu nói ra.." Bạc Dạ mỉm cười, khoảnh khắc anh quay đầu nhìn lại như một kẻ bất cần đời ngông cuồng tự đại: "Ông đây một chữ cũng không muốn tin.”
Phúc Trăn không ngờ Bạc Dạ lại nói như vậy, anh ta trực tiếp chấn động tại chỗ, ngây người nhìn Bạc Dạ xoay người rời đi, suýt nữa tức giận đến không thở nổi.
Anh... anh cứ như vậy mà đi rồi? Anh cứ buông bỏ cơ hội dễ như trở bànt tay để mà có được tin tức của ba mẹ Đường Thi?
Bạc Dạ liều lĩnh, anh lúc nào thì đến mức độ cần trao đổi thông tin với người như Phúc Trăn để lấy tin tức về ba mẹ Đường Thi? Anh không thèm trao đổi với Phúc Trăn chút nào, kể cả khi Phúc Trăn nắm trong tay một bí mật lớn, anh cũng không muốn bị anh ta đe dọa và dụ dỗ.
Khi Bạc Dạ rời đi, anh không đóng sầm cửa lại quá lớn, nhưng loại thái độ hời hợt này khiến người ta cảm thấy sự từ chối của anh vô cùng lạnh lùng.
Phúc Trăn cắn rằng nhìn chằm chằm bóng lưng của Bạc Dạ, cho đến khi bóng lưng anh biến mất thì Phúc Trăn hít sâu một hơi, vươn tay nhéo nhéo lông mày, sắc mặt phức tạp.
Cuộc trao đổi này đã thất bại. 7525
Anh ta gọi một cú điện thoại, bên đầu dây bên kia lập tức có người trả lời. "A lộ?" "Cậu ta đi rồi.” "Lập tức rời đi, không có ở thêm sao?"
Người bên kia cười vài tiếng: "Thật hợp với tính cách của Bạc Dạ."
Phúc Trăn thở dài: “Phiền chết, anh nói xem phải làm sao? Bây giờ bên An Mật có thể thu được sao?" "Tôi không biết." Vinh Nam vừa nhìn điện thoại vừa đáp: “Tôi không quan tâm đến vai hề này, anh rảnh rỗi giải quyết cô ta thì tốt rồi, trọng tâm là Đường Thị." "Tôi sẽ tùy xem mà làm." Phúc Trăn thấp giọng: "Tôi chỉ muốn anh mang Thất Tông Tội Lý về cho tôi là được." "Thất Tông Tội Lý cũng chính là thứ mà tôi đang tìm kiếm." Vinh Nam cong môi: “Chúng ta đều có mục đích giống nhau, tạm thời không thể có chuyện ai phản bội ai nên đừng lo lắng về điều này." "Anh đừng