"Cô còn cười được sao!"
Giang Tuệ Ngọc thấy dáng vẻ bất cần của Đường Thi, trong lòng thấy hơi hụt hẫng, trái tim của người phụ nữ này rốt cuộc làm bằng gì vậy, lẽ nào cô không cảm thấy mình bị sỉ nhục sao! Cô vậy mà vẫn có thản nhiên chịu sự sỉ nhục trước mặt mọi người như vậy!
Nhưng vì sao, càng chọc giận cô, cô ta lại càng cảm thấy người bị sỉ nhục chính là bản thân mình? Giang Tuệ Ngọc siết chặt nắm đấm, nhìn thấy tay Đường Thi đặt trên bàn, ngón út trơ trọi cụt mất một nửa, bộ dạng tàn phế đó, khiến cho tất cả mọi người đều thầm đặt câu hỏi, cô gái trước mắt...rốt cuộc có thể nhẫn nhịn đến mức độ nào?
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Rõ ràng là bọn họ chế nhạo cô, nhưng dường như sự giễu cợt đó cũng là giễu cợt chính bản thân mình...
Giang Tuệ Ngọc nghiến răng nghiến lợi, đi lên phía trước, hung hăng giẫm lên bàn tay của Đường Thi!
"A...!"
"Giang Tuệ Ngọc!", Con ngươi Bạc Dạ co lại: "Bỏ chân ra!"
"Dừng lại!"
Cùng với tiếng hét của Bạc Dạ còn có một giọng nữ vang lên từ ngoài cửa, Khương Thích rất sốc khi bước vào, cô ấy chỉ đi tiễn tổng giám đốc Đường về một lát thôi, sao khi quay lại đã có thể xảy ra chuyện như thế này.
Thấy Đường Thi bị đè xuống đất, Khương Thích đau lòng mà bước lên hung hăng đẩy Giang Tuệ Ngọc một cái, sau đó không nói lời nào mà giáng vào mặt cô ta một cái tát, Giang Tuệ Ngọc lần thứ hai bị người khác tát, ôm mặt lùi về phía sau mấy bước, không thể tin được mà nhìn thấy Khương Thích đã quay trở lại.
"Cô đánh tôi?"
"Muốn đánh cô thì đánh thôi, còn cần phải chọn ngày sao?"
Dưới ánh mắt của mọi người, Khương Thích đỡ Đường Thi dậy, cơ thể của cô lảo đảo như muốn ngã, khuôn mặt phờ phạc, nhưng lại cười với Khương Thích: "Sao cậu lại đến đây?"
"Tớ vừa tiễn Tổng Giám Đốc Đường về, cậu thì sao?" Khương Thích lấy khăn giấy lau đi rượu bị người khác đổ vào trên mặt cô: "Sao thế, Đường Thi là tội phạm giết người phóng hỏa sao mà một đám các người lại đi bắt nạt một mình cô ấy? Các người có cắn rứt lương tâm không?"
Tô Kỳ bị những lời nói của Khương Thích đâm chọt, đáp lại như một phản xạ có điều kiện: "Người phụ nữ như cô ta xứng đáng được chúng tôi thương hại sao?"
"Anh nói cứ như Đường Thi cần sự thương hại của