Đường Thi bị ánh mắt đơn thuần không vướng một chút bụi trần nào của Ôn Minh Châu nhìn đến linh hồn cũng run lên. Đầu tiên là cô sửng sốt vài giây, sau đó mới chậm rãi siết chặt ngón tay: "Minh Châu, chị thật sự xin lỗi em." Hốc mắt Ôn Minh Châu đỏ ứng lên: “Không.. không đâu." “Chị... chị thật sự là bởi vì người nhà họ Ôn của em cho nên mới tìm cách tiếp cận em."
Ánh mắt Đường Thi nhìn thẳng vào ánh mắt của cô ấy, nét mặt thản nhiên mà lại vô cùng bình tĩnh: "Chị cần sự trợ giúp của nhà họ Ôn để đối đầu với Mã Cường. Nhưng mà hiện tại chị và Bạc Dạ đã cất đứt quan hệ rồi... cho nên bây giờ có lẽ chị cũng không cần liều mạng vì anh ta mà tiếp tục làm hết tất cả những thứ này.”
Ön Minh Châu có chút không thể tin được: "Chị là vì Bạc Dạ sao?" “Đúng vậy, là vì anh ta."
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Đường Thi nhàn nhạt nở nụ cười "Thật đúng là quá ngốc, phải không?" "Bạc Dạ, là cái người.."
Trong một khoảng thời gian ngắn như thế này, Ôn Minh Châu không biết nên dùng từ ngữ để hình dung người đàn ông kia như thế nào: "Là cái người có vóc dáng cao ráo, ừm và đôi mắt rất lạnh lùng... À, em đã gặp anh ta rồi, em vẫn cảm thấy đối phương là một người đàn ông khó có thể lường được."
Đường Thi cũng không phủ nhận: "Có lẽ là vậy đi, em không nhìn lầm, anh ta là một người khó mà lường trước được."
Ôn Minh Châu lập tức trở lại bộ dạng an phận: "Em cũng xin lỗi chị, vừa nãy còn muốn trách tội chị, nhưng mà... em lại không biết hóa ra tất cả mọi người đều có lý do của riêng mình." "Như vậy thì bắt đầu lại lần nữa đi." Mời bạn đọc truyện tại Truyện88. net
Đường Thi nheo đôi mắt, mang theo khí chất vừa đơn thuần lại vừa lạnh lùng đi đến bên cạnh cô ấy, ngồi xuống giường, vươn tay tới: “Bất đầu từ giờ phút này, chị hoàn toàn không ôm bất cứ mục đích gì để tiếp cận em nữa cả. Minh Châu, em có muốn trở thành bạn của chị không?"
Ön Minh Châu ngây người ngồi ở nơi đó, giống như là chim trong giấc mộng, liên tục chớp mắt như là đang muốn kiếm tra chính mình rốt cuộc có phải thuộc về thế giới thật hay không: "Đường Thi, chị."
Cô ấy đột nhiên òa khóc lên, trực tiếp nhào vào lòng Đường Thi, dùng sức khóc thật to, la thật lớn, tiếng la hét, tiếng nức nở giống như