Hàn Nhượng nhận ra Ôn Minh Châu: “Cô là người nhà họ Ôn đúng không?"
Ôn Minh Châu mặc một bộ váy liền áo, đứng ở một bên có chút ngượng ngùng gật đầu. Đôi mắt to chớp chớp chẳng khác nào một chú nai con.
Khương Thích ngay lập tức đưa hai tay ra tạo thành dấu x: “Ôi mẹ ơi, thật là đáng yêu mà."
Buổi tối hôm nay Ôn Minh Châu sẽ ở lại nhà của bọn họ cho nên Hàn Nhượng đã sắp xếp và dọn dẹp một căn phòng cho cô ấy, đây cũng là căn phòng dành cho khách cuối cùng trong ngôi biệt thự này.
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Anh ta vừa lau qua mồ hôi trên trán vừa nói: "Nếu lại có thêm người đến thì có lẽ tôi không thể tiếp nhận được nữa." "Ha ha, nơi này của chúng ta sẽ rất nhanh biến thành một đại gia đình vô cùng phức tạp.”
Khương Thích và Đường Thi đứng chung một chỗ, chỉ huy người đàn ông giống như người làm trong biệt thự làm việc: "Mỗi chuyện anh Đường trở về cũng đủ làm tôi sang chân tinh thần rồi, bây giờ lại thêm một cô gái nhỏ xuất hiện, tình hình sẽ phát triển theo cái hướng nào đây? Chẳng lẽ lại muốn chơi trò nhà trọ tình yêu hả?”
Đường Thi mim cười: "Cũng không có gì, nhưng mà có cảm giác mọi người có thể tụ chung lại một chỗ như vầy, cứ như đều là duyên phận ấy."
Cô nhìn lướt qua quang cảnh bên ngoài cửa sổ, cách một con phố có thể nhìn thấy một cái biệt thự khác ở phía đối diện.
Là căn biệt mà Bạc Da đã mua. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Ánh mắt Đường Thi bỗng u ám, dời đi tầm mắt, không tiếp tục nhìn ngôi nhà kia nữa. Nhưng nỗi chua xót trong lòng cô thì không thể vơi bớt chút nào.
Đây là căn nhà mà cô tự tay thiết kế, phong cách trang trí bên trong cũng đều dựa vào mong muốn và sự yêu thích của cô, có rất nhiều chi tiết nhỏ cũng là chính tay cô sắp xếp.
Không biết vì lí do gì mà cô phải cẩn thận trang trí nội thất bên trong căn nhà này như vậy. Chỉ là cô cảm thấy nếu Bạc Dạ trả thù lao thì cũng sẽ giao quyền to chức lớn cho cô, cô hần là nên hoàn thành nó thật tốt.
Nhưng mà hiện tại nghĩ như vậy, có lẽ là không phải.
Có lẽ chỉ vì người mua căn nhà này là Bạc Dạ. Đường Thi thu hồi tầm mắt, cùng bọn họ nói thêm mấy câu rồi mới trở về phòng của mình, sau đó cô đi đến ghế sô pha nhỏ trong góc phòng, co mình lại thành một khối tròn.
Cô không lừa được chính mình, cô đang suy