Không gian lúc này trông như một bản tình ca ngọt ngào giữa con người với người.
Đại Hỷ cùng Đại Cường ngắm nhìn làn pháo hoa đẹp mắt ấy. Dù có táo bạo đến đao nhưng họ đều rung động trước cái đẹp của tự nhiên.
Đại Cường liếc mắt nhìn người phụ nữ bên cạnh, nhìn thấy dáng vẻ hứn khởi thích thú của cô nàng anh lại có chút động lòng...
Pháo hoa bay lên trời liên tục soi sáng rõ biểu cảm của Đại Hỷ.
Đây là lần đầu tiên...anh thấy một người con gái đẹp như vậy.
Trong một thoáng hai má anh đã ửng hồng, nghẹn ngào đến khó tả.
Có lẽ...cô ấy đã bước vào trái tim anh từ lúc nào rồi!
Một cách bất ngờ đến hoảng loạn...
...
Toa khác.
Hiên Nghiên mắt chữ A mồm chữ O nhìn những pháo bông rực rỡ. Tiểu A vốn tâm tình đơn thuần cũng ngạc nhiên theo.
Pháo hoa vốn anh chuẩn bị cho đại boss giờ bỗng dưng cảm thấy đẹp một cách lạ thường...rất đẹp như người đứng cạnh anh vậy.
Tiểu A nghệt ra một lúc mới lấy lại cảm giác, anh như bị hớp hồn trước cô nàng này vậy...
Có thể cuộc hẹn hò ngày hôm nay là giả nhưng đối với Tiểu A nó đã trở thành thật từ lâu rồi.
Cái cảm xúc khi yêu này...thật đáng ghét quá đi.
Đứng trước khung cảnh lãng mạn này, tâm tư của mỗi người đều dễ bị xao động, là cảm giác bồi hồi trước người mình yêu...
Thật khó có thể tưởng tượng ra cảm giác khi yêu một người.
...
Tố Miên Châu quàng hai tay lên cô anh hôn Dạ Hàn một cách thắm thiết.
Đây là làn đầu tiên có mới có cảm giác của một người yêu thật sự nó rất thuần khiết và nhẹ nhàng.
Tư Dạ Hàn...liệu em có thể yêu anh không?
Liệu em có thể ở bên anh được không?
Em có thể ôm anh được không?
...
Đêm nay là đêm dành riêng cho hai người bọn họ...cuối cùng hai ta cũng cam tâm tình nguyện mở lòng với nhau.
Dạ Hàn không kiềm được đã ghì chặt cô trên giường. Dùng ánh mắt nóng rực như thiêu đốt đăm chiêu nhìn Miên Châu.
“Kh-khoan đã...”
Tiến triển thế này cũng nhanh quá rồi! Anh với cô thế này chả khác nào là ăn cơm trước kẽn.
Miệng thì bảo