Tiếng vang trong trẻo khiến cho người phụ nữ đứng sững sờ tại chỗ, Lệ Thiên Minh bị gạt ra, suýt ngã ngồi xuống mặt đất.
Lúc này, vẻ mặt của anh rất u ám, trái lại Trần Dịch lại li3m li3m khóe miệng, nhếch mép cười với người phụ nữ ở trước mặt, sau đó đột nhiên cúi đầu xuống hôn nhẹ lên trán cô.
"Trần Dịch!"
Bây giờ, Lệ Thiên Minh thực sự không thể nhịn được nữa, Đường Thanh Tâm cũng không cam chịu, vừa vung tay lên thì đã bị Trần Dịch bắt được, đúng lúc Lệ Thiên Minh đứng dậy kéo cô trở lại bên mình.
Tình cảnh hiện giờ chính là tay trái của cô bị anh nắm chặt không buông, còn tay phải thì lại bị Trần Dịch khống chế.
"Ngài Dịch, làm phiền anh buông tay tôi ra, nếu anh còn ngoan cố thì tôi sẽ báo cảnh sát!”
Đường Thanh Tâm tức giận quát lớn, nhưng chẳng có chút ảnh hưởng nào tới Trần Dịch:
“Tôi đang đợi cô báo cảnh sát này, vừa rồi là tôi cứu cô, nụ hôn lúc nãy xem như là cô báo đáp tôi thôi.
Nhẽ ra trận chiến giữa tôi và Lệ Thiên Minh đã bắt đầu từ năm năm trước rồi, Thiên Minh, cậu vẫn còn muốn giấu diếm mối quan hệ của cậu và Trần Dĩnh hồi trước sao? Thế mà con bé lại mang trong mình giọt máu của cậu mà bay đi Mỹ!"
Đứa trẻ.
Đường Thanh Tâm nghe vậy thì giật mình, mà Lệ Thiên Minh cũng bị ngạc nhiên đến mức đứng sững tại chỗ.
Từng hình ảnh về năm năm trước lại hiện lên trong đầu anh, anh tin rằng mình không thể nào để cô ta mang thai được, không thể nào!
Trần Dịch đưa tay lên lau vết máu nơi khóe miệng rồi hất tay Đường Thanh Tâm ra và dữ tợn nói:
“Cô chủ nhà họ Trần bị cậu đùa bỡn rồi bỏ mặc, vậy mà bây giờ cậu lại ở đây kết hôn rồi còn chuẩn bị sinh con.
Lệ Thiên Minh, tôi sẽ khiến cậu phải bù đắp cả vốn lẫn lời cho những gì mà cậu đã nợ Trần Dĩnh, chuyện giữa chúng ta vẫn chưa xong đâu!”
Dứa lời, Trần Dịch nhấc chân đá cửa đi thẳng ra ngoài.
Trong phòng bệnh, cả hai người đều bị thông tin vừa rồi dọa ngây người, đặc biệt là Lệ Thiên Minh, hồi đó khi chia tay anh cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ là một mâu thuẫn nhỏ mà thôi, hơn nữa Trần Dĩnh cũng ít tuổi hơn anh, tính tình trẻ con xem tình yêu như trò đùa, chắc chắn sẽ không quá để ý, cho nên đến tận khi chia tay anh cũng không xem chuyện tình cảm đó là thật.
Chỉ là bây giờ khi Trần Dĩnh trở lại, anh lại cảm thấy hình như cô bé này thay đổi rồi, mặt dù gương mặt vẫn còn nét non nớt, thế nhưng sự trưởng thành ở trong ánh mắt lại không gạt được anh.
Anh đoán rằng chắc chắn khi ở nước ngoài, Trần Dĩnh đã phải trải qua chuyện gì đó thì mới trở nên cẩn thận và khôn khéo như vậy.
Chỉ là anh không ngờ được cô ta lại mang thai.
Đường Thanh Tâm ngẩn người nhìn anh một lúc lâu, sau đó mới nở một nụ cười khổ rồi hỏi: “Lệ Thiên Minh, chúng ta nên làm gì đây?”
Câu hỏi này của cô vừa là hỏi Lệ Thiên Minh cũng vừa là hỏi chính bản thân mình, tiếp theo phải làm thế nào đây?
Nhưng sự việc cũng không hề bết bát như Đường Thanh Tâm tưởng tượng, Lệ Thiên Minh đã nhanh chóng áp chế lời đồn trên mạng xuống, các bình luận liên quan đến vấn đề này ở trên instagram cũng bị xóa hết, còn về phần những người bạn cùng lớp đặc biệt là hai người phụ nữ kia thì đã bị cảnh sát triệu tập đến đồn cảnh sát.
Vốn dĩ bà Lệ cho rằng lần này sẽ hòa nhau một ván nhưng không ngờ lại nhận được một món quà lớn, là một phong thư đựng ảnh nud3 của Đường Tuyết Mai, còn có video cô ta nói năng lộn xộn cầu xin tha thứ.
Bà Lệ chỉ biết tuyệt vọng ngồi liệt trên mặt đất.
Còn Lệ Thiên Minh thì không nói gì, chỉ yên lặng bảo vệ Đường Thanh Tâm, bởi vì anh biết rõ đây chỉ là sự bình yên trước bão táp mà thôi.
Về phần trò cười của Đường Tuyết Mai, anh cũng biết rõ mồn một, lý do không công khai cũng là vì muốn giữ mặt mũi cho anh hai.
Trong chuyện này, Lệ Bách Nhiên hoàn toàn vô tội, chỉ là anh không nghĩ đến Trần Dịch lại nhanh tay hơn anh, nhanh chóng lan truyền video kia ở trên mạng.
Nhà họ Lệ lại bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió một lần nữa.
Sau khi nằm viện một tuần thì cuối cùng Đường Thanh Tâm cũng được ra viện, ngày hôm đó bọn họ cũng bị những phóng viên chờ đợi nhiều ngày chặn được.
“Đường Thanh Tâm, cô có suy nghĩ gì về chuyện Đường Tuyết Mai giả mang thai vu oan mình hay không? Cô có muốn khởi tố hay không?”
"Bởi vì chuyện mang thai này mà hai chị em nhà họ Đường đã tạo nên một trò cười, cô Đường Thanh Tâm có thấy mình nên xin lỗi hay không, bản thân cô là người của công chúng, có không làm gương cho mọi người, lại còn khiến mẹ chồng muốn nhảy lầu, xin hỏi cô có gì muốn nói không?"
“Đường Thanh Tâm, có lời đồn nói rằng quan hệ giữa cô và cậu chủ nhà họ Trần rất thân thiết, không biết ngài Lệ Thiên Minh có biết chuyện này không?” Đường Thanh Tâm nghe vậy cũng không có phản ứng gì, chỉ thấy cô hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía mặt trời rồi mới trả lời các phóng viên: "Thời tiết hôm nay rất đẹp".
Không gian xung quanh lập tức yên lặng như tờ, sau đó là rối rít như ong vỡ trận, rõ ràng thứ mà bọn họ muốn nghe không phải là thời tiết.
“Thời tiết đẹp như vậy nên đi ra ngoài nhiều một chút, để ánh nắng mặt trời sưởi ấm trái tim của mấy người, xua tan đi những điều tối tăm ghê tởm trong lòng mấy người.
Đừng nghĩ mọi người ai cũng xấu xa như vậy.”
“Mấy người hỏi tôi có muốn khởi tố hay không sao? Tôi trả lời luôn rằng tôi sẽ không khởi tố, bởi vì cô ấy cũng là một người đáng thương, còn chuyện mẹ chồng tôi nhảy lầu