Bốp!"
Đường Tuyết Mai giơ tay lên tát cô một cái.
Cái tát này khiến Đường Thanh Tâm hoa mắt chóng mặt, trên mặt đau rát.
Cô ta cười gằn:
“Cho dù như thế thì đã sao? Vừa rồi, mẹ chồng cô vừa gào vừa gây chuyện, người trên toàn thế giới đã biết Đường Thanh Tâm bị nhà chồng ghét bỏ rồi.
Bây giờ, cô lại còn bị buộc ly hôn nữa.
Đường Thanh Tâm, cô còn mặt mũi nào mà ở lại nhà họ Lệ nữa.
Còn cả bố nữa, bố bị cô làm hại hóa liều, khiến tôi không được tổ chức hôn lễ.
Đường Thanh Tâm! Thứ mà cô nợ tôi vĩnh viễn không thể trả hết được!"
Đường Tuyết Mai vừa dứt lời, đưa mắt liếc ra hiệu cho hai người đàn ông kia.
Một người trói hai tay của cô trên đầu giường, người còn lại thì dùng băng dính để dán miệng cô lại.
Đây là phòng bệnh VIP phía sau cửa bị rèm vải che khuất nên không ai biết trong này xảy ra chuyện gì.
"..."
Trong lòng Đường Thanh Tâm xuất hiện dự cảm xấu, vừa định kêu cứu thì bị hung hăng tát một cái.
Cô lập tức ngất xỉu.
Trước khi bị hôn mê, Đường Thanh Tâm mơ hồ nhìn thấy vẻ ác độc trên mặt Đường Tuyết Mai.
Một tiếng xoẹt! vang lên, bộ đồ bệnh nhân bị xé rách, da thịt lộ ra ngoài.
Đường Tuyết Mai cực kỳ hưng phấn lấy điện thoại di động ra quay, chụp.
Mắt của hai người đàn ông kia thì trở nên sáng rực.
Mợ chủ trẻ của nhà giàu đúng là khác biệt, được chăm chút tốt như vậy.
Hôm nay, bọn họ đúng là được hời.
Hai người đang định tiến lên thì ngoài cửa vang lên tiếng hét thảm thiết, cửa phòng lập tức bị đá văng.
Trần Dịch dẫn hai cô gái vào phòng bệnh.
Khi thấy cảnh này, anh ta đưa mắt ra hiệu cho cô gái sau lưng tiến lên giúp Đường Thanh Tâm.
"Trần Dịch, sao anh lại tới đây?"
Đường Tuyết Mai lùi lại phía sau theo bản năng.
Trần Dịch cười nhạt đáp lại: "Chắc hẳn tôi phải hỏi cô mới đúng chứ.
Tôi tới đây để thăm bệnh.
Cô thì sao? Dẫn người tới đây định làm gì? Mợ chủ nhà họ Lệ!"
Giọng nói của Trần Dịch vô cùng lạnh lùng, trên mặt cũng không còn nụ cười.
Trên mặt Đường Tuyết Mai lộ rõ vẻ sợ hãi.
“Thì...!Tôi chỉ đùa với cô ta một chút thôi.
Nếu anh đã tới thì hai người trò chuyện trước đi, tôi đi trước đây."
Đường Tuyết Mai vừa đi thì một cô gái khác bước ra giơ tay ngăn lại.
Cô ta nuốt một ngụm nước miếng, quay lại hỏi: “Trần Dịch, rốt cuộc anh có ý gì?"
Trần Dịch cười khẩy nói: “Đưa điện thoại cho cô ấy, cả hai người nữa.
Anh ta chỉ vào hai người đàn ông mà Đường Tuyết Mai dẫn tới.
Trong đôi mắt của Trần Dịch lộ rõ vẻ đe dọa: "Gãy tay hoặc đấm mù mắt, tự chọn đi!" Đường Tuyết Mai bị dọa ngồi bệt trên mặt đất.
Cô gái kia đoạt lấy điện thoại của cô ta không hề khách khí chút nào, sau đó xóa hết video và ảnh trong điện thoại.
Sau khi làm xong, cô gái kia vứt trên mặt đất và dùng giày cao gót
đạp mạnh trước mặt Đường Tuyết Mai.
Cô ta bị dọa suýt nữa ngất xỉu.
Hai người đàn ông kia thì nhìn nhau, sau đó chỉ vào Đường Tuyết Mai và cầu xin Trần Dịch tha cho: "Anh Trần, đều là do người phụ nữ này sai khiến chúng tôi.
Chúng tôi cũng không làm gì cả."
Anh ta đút hai tay vào túi, bước tới trước cửa sổ rồi làm động tác phủi bụi trên người.
Sau đó, Trần Dịch hơi nghiêng đầu một chút, hai cô gái kia đồng thời ra tay.
Một tiếng "rắc" vang lên, hai tiếng kêu thảm thiết truyền đến, Đường Tuyết Mai càng bị dọa sợ tới mức trợn trắng mắt, hôn mê bất tỉnh.
Hai người đang nằm kêu r3n trên mặt đất lập tức bị kéo ra ngoài.
Về phần Đường Tuyết Mai, Trần Dịch thấy người phụ nữ này quá gai mắt khiến anh ta cảm thấy khó chịu.
"Vừa rồi cô ta muốn làm gì thì bây giờ hai người cứ thế mà làm theo.
À, nhớ quay video lại và phát tán lên mạng cho tôi."
“Vâng thưa ông chủ".
Đường Tuyết Mai đang ngất xỉu bị hai người kéo ra ngoài.
Lúc này, Trần Dịch mới thở dài bước tới trước mặt Đường Thanh Tâm.
Mặt của cô bị sưng đỏ lên, trên trán vẫn còn quấn băng gạc.
Nó khiến anh ta vừa đau lòng vừa không biết phải làm sao.
“Đường Thanh Tâm à Đường Thanh Tâm, con mẹ nó chứ! Đúng là tôi nợ cô!"
Trần Dịch lấy một túi chườm lạnh trong tủ lạnh ở bên cạnh ra chườm mặt cho cô.
Cảm giác lạnh lạnh đột nhiên xuất hiện khiến Đường Thanh Tâm bừng tỉnh.
Vừa tỉnh lại thì thấy khuôn mặt tươi cười của Trần Dịch hiện ra, cảm giác thoải mái ở khóe mắt khiến lòng cô bình tĩnh lại.
Cúi đầu nhìn quần áo của mình vẫn ngay ngắn, Đường Thanh Tâm ngồi dậy nhận lấy túi chườm lạnh.
“Sao anh lại tới đây?"
“Nếu tôi không đến, chắc chắn ngày mai cô sẽ ly hôn.
Đầu đề của tin tức sẽ là mợ chủ trẻ nhà giàu bị người ta hiếp ***!"
Lời nói của Trần Dịch khiến Đường Thanh Tâm lạnh cả người.
Không ngờ Đường Tuyết Mai lại độc ác đến vậy, cô ta muốn hủy hoại sự trong sạch của cô.
"Cảm ơn anh đã cứu tôi".
Trần Dịch xoay người lại mỉm cười, một giây sau anh ta cúi người xuống hôn lên má cô.
Trần Dịch vừa hôn một cái thì bị Đường Thanh Tâm tát cho một cái.
Anh ta bụm