Cuối cùng thì bố An cũng có thể thả lỏng.
Hoắc Tùng Quân cũng đã nhận được tin tức, ánh mắt lạnh nhạt tỏa ra lớp sương mù vô cùng lạnh lùng, mãi lâu sau mới cười lạnh: “Nhà họ Ngô..”.
Vẻ mặt của Triệu Khôi Vĩ căng thẳng, nhìn tổng giám đốc Hoắc nhà mình rồi hỏi: “Làm sao bây giờ? Ngay cả nhà họ Ngô cũng muốn thu lấy sao?
Không ngờ rằng Ngô Thành Nam lại hợp lực với nhà họ An”.
Hoắc Tùng Quân cúi đầu nhìn tài liệu, hờ hững nói: “Trước tiên cứ thu tay lại đi.”
“Hả?” Triệu Khôi Vĩ mơ màng: “Bây giờ An thị đã bị ép đến mức này rồi, chỉ cần chúng ta cho thêm một trận lửa nữa thì An thị sẽ sớm bị tiêu diệt.
Hiện tại mà thu tay lại..”
Quá đáng tiếc rồi!
Hoắc Tùng Quân khẽ nhếch miệng, ngẩng đầu nhìn anh ấy, ánh mắt vô cùng sắc bén: “Để cho nhà họ Ngô có thể đưa ra quyết định này thì chắc hẳn là ông cụ nhà bọn họ đã đồng ý.
Ngô Thành Nam chưa thể tự làm chủ đâu.”
Triệu Khôi Vĩ gật đầu: “Tôi sẽ thử ra ngoài hỏi thăm xem nhà họ An đã làm giao dịch gì với nhà họ Ngô”
Hoắc Tùng Quân chưa kịp gật đầu thì Triệu Khôi Vĩ đã vội vàng đi ra ngoài.
Lúc lâu sau mới quay trở lại với khuôn mặt cực kỳ phức tạp: “Tổng giám đốc Hoắc, nhà họ Ngô cho người đến tiếp nhận không ít sản nghiệp của nhà họ An.
Nhà họ An lại có thể bỏ ra nhiều lợi ích như vậy, thật đúng là..”
“Nếu như không chủ động cho nhà họ Ngô lợi ích, dựa vào tính cách cẩn thận của ông cụ Ngô thì chắc chắn sẽ không động vào vũng nước đục này” Hoắc Tùng Quân để đồ ở trong tay xuống, tựa lưng vào ghế, không chút hoang mang.
“Bây giờ nhà họ Ngô đã công khai tuyên bố rằng bọn họ sẽ làm chỗ dựa cho nhà họ An, trói nhà họ An lên thuyền của bọn họ.
Nếu như chúng ta vẫn tiếp tục xuống tay với nhà họ An thì ông cụ Ngô tuyệt đối sẽ không ngồi yên mặc kệ đâu.”
Lúc anh tiếp nhận Hoắc Kỳ, ông cụ đã lùi về phía sau màn.
Bên ngoài thì đã giao công ty cho Ngô Thành Nam.
Thành thật mà nói, anh còn chưa chính thức đối mặt với ông cụ Ngô mà chỉ nghe ông nội nói qua, ông cụ Ngô làm việc mạnh mẽ vang dội, hơn nữa lại là người bao che con cái nhất.
Nếu như ông ta thật sự để nhà họ An dưới đôi cánh của mình thì sợ rằng sẽ không thể dễ dàng động đến nhà họ An như vậy.
Bây giờ Triệu Khôi Vĩ cũng nhận ra được chỗ khó, thở dài, ánh mắt