Khi cô ta rời khỏi thư phòng thì nhanh chóng nhìn thấy Ngô Thành Nam đang hớt hải chạy tới đây, vội vàng đưa tay kéo cô ta rời khỏi nhà họ Ngô.
Sau khi ra ngoài, anh ta mới nghiêm túc nhìn An Bích Hà: “Anh nghe nói em vừa náo loạn nhà họ Ngô, đi tìm ông nội anh tranh c; Tại sao em lại làm thế, không phải anh đã nói rõ ràng mọi chuyện trong điện thoại rồi sao?
An Bích Hà vốn nén giận, không muốn tranh cãi với Ngô Thành Nam.
Thế nhưng khi nghe thấy những lời trách móc của anh ta thì tức giận: “Gia đình các người đúng là ăn hiếp người quá đáng, rõ ràng đã chiếm được lợi ích thế nhưng lại không thực hiện lời hứa.
Bây giờ để mặt cho tập đoàn Hoắc Kỳ muốn làm thế nào với tập đoàn An Thị thì làm.
Em tới đây cũng chỉ muốn đòi một lời giải thích, chẳng lẽ làm thế là sai sao? Hay là em chỉ có thể đứng yên đón nhận mọi thứ thì mới là đúng ý anh?”
Ngô Thành Nam nhìn thấy dáng vẻ bất chấp lý lế của cô ta, trong lòng cảm thấy vô cùng phiền não, thế nhưng anh ta nể mặt mối quan hệ trước đây nên mới cố chịu đựng, không nổi giận với cô ta.
“An Bích Hà, phiền em nên nhận rõ tình huống hiện giờ đi.
Nhà họ Ngô của anh cũng chỉ bị ép buộc, bị buộc phải đưa ra quyết định.
Tập đoàn Hoắc Kỳ và tập đoàn An Thị cũng không thể cứ dựa vào chúng ta là có thể bình thường lại được, sao bây giờ em còn không nhận rõ chứ?”
Làm sao An Bích Hà có thể không biết những chuyện này chứ thế nhưng bây giờ cô ta đã bị ép vào đường cùng, cho dù chỉ có thể xoay chuyển được một chút thì cũng được.
Thế nhưng nhìn thái độ của Ngô Thành Nam đã cho thấy trong lòng anh ta đã nguội lạnh rồi.
“Thậm chí cô ta còn cảm thấy hoài nghị, trước đây Ngô Thành Nam ân ái với cô ta có phải cũng chỉ là giả vờ hay không.
Bây giờ khi thấy tập đoàn An Thị không còn giá trị nữa thì bắt đầu lộ mặt thật.
Sắc mặt An Bích Hà trở nên căng thẳng, nghi ngờ lên tiếng chất vấn Ngô Thành Nam: “Ngô Thành Nam, cuối cùng thì anh có yêu em hay không? Trước đây những tình cảm mà anh thể hiện ra với em có phải là để chiếm tài sản của tập đoàn An Thị.
Bây giờ khi thấy nhà họ An phá sản thì anh lại mượn tập đoàn Hoắc Kỳ làm cái cớ để đẩy em đi đúng không?”
Bị An Bích Hà chọt trúng chỗ, sắc mặt Ngô Thành Nam thoáng thay đổi thế nhưng nhanh chóng khôi phục vẻ bình tĩnh: “An Bích Hà, không ngờ em lại nghĩ anh như thế”
Anh ta ra vẻ đáng thương, chỉ về phía người cầm máy quay đi theo anh ta từ cửa nhà họ Ngô ra tới đây, lên tiếng: “Anh còn chưa bảo vệ được bản thân