Trong lòng cô lẩm bẩm hai tiếng nhưng rất biết điều mà không nói gì trước mặt cảnh sát.
Bây giờ An Vu Khang không nói chuyện được, ngay cả chuyển động một chút cũng không thể, chỉ đành trơ mắt nhìn Hoắc Tùng Quân tùy ý nói xấu ông ta, cảm nhận được cảm giác bị người ta hắt nước bẩn.
Nhưng cho dù ông ta tỉnh táo thì cũng không dám nói, trong tay Hoắc Tùng Quân năm giữ quá nhiều thứ về ông ta, người khác không thể đưa ông †a vào tù nhưng Hoắc Tùng Quân thì chưa chắc.
Thế nên ông ta chỉ có thể nhận tội mà thôi Cảnh sát nhìn Hoắc Tùng Quân và Lạc Hiểu Nhã, tuy trong lòng biết rõ nhưng cũng không nói thêm gì, chuyện này cứ trôi qua như vậy.
Hai người đi ra từ đồn cảnh sát, ngón tay mảnh khảnh của Lạc Hiểu Nhã chạm vào lưng Hoắc Tùng Quân Hoắc Tùng Quân còn tưởng cô đòi ôm, đang chuẩn bị dang tay thì thấy ngón tay của cô nhéo một cái trên lưng mình.
Anh kêu lên một tiếng, nghỉ ngờ nhìn về phía Lạc Hiểu Nhã: “Sao thế? Sao em lại tức giận?”
Lạc Hiểu Nhã liếc nhìn anh: “Hoắc Tùng Quân, em không ngờ anh lại nói dối thành thạo như vậy”
Hoắc Tùng Quân nghe xong lời này, vẻ mặt run sợ nhưng vẫn cười rồi bao bọc tay cô vào.
lòng bàn tay mình, vân vê mà nói: “Hiểu Nhã, anh thề, anh không dùng mấy chiêu trò đó trước mặt em mà, chắc chản là không mà”
“Sau này nếu anh dám gạt em như vậy, nhất định anh sẽ chết chắc” Lạc Hiểu Nhã liếc anh một cái, thấy bộ dạng khẩn trương của anh thì lại buôn cười.
“Rốt cuộc đã báo được thù của bố em, An ‘Vu Khang ngồi tù, hôm nay em phát tán đoạn ghí âm giao dịch của bọn họ và di thư của pháp y Lý Hiên Nam lên mạng, hoàn toàn rửa sạch oan ức cho bố em”
Chỉ còn lại An Bích Hà thôi.
Nhưng cô ta cũng không chạy nhảy ngoài vòng pháp luật được bao lâu đâu, trong đoạn ghi âm kia, An Vu Khang đã xác định rõ chuyện An Bích Hà lái xe sau khi uống rượu, chỉ cần làm lớn việc này thì chắc chắn Khinh Hà của cô ta sẽ bị ảnh hưởng.
‘Vẻ mặt Hoắc Tùng Quân cũng nghiêm túc lại, anh nói với cô: “Hôm nay anh cũng sẽ truyền ra ghi âm nhận tội của An Vu Khang, rất nhanh sẽ truyền khắp nơi trong vòng của các xí nghiệp Thành phố Vạn Xuân”
Gần như họ đã có thể đoán được kết cục của An Bích Hà.
Lạc Hiểu Nhã gật đầu, tâm trạng vô cùng vui vẻ, cho dù tối hôm qua không được ngủ ngon nhưng