Editor: Chấm Than
Ba năm trước.
Thượng Triết vừa mới ra mắt album mới, kích động muốn dấn thân thử sang nghề diễn viên, cậu kì kèo ỉ ôi đòi người đại diện giúp cậu tìm thử một bộ điện ảnh hay truyền hình nào đó, cũng không biết người đại diện của cậu chạy quan hệ kiểu gì, mấy hôm sau còn tìm được cho cậu một bộ kịch truyền hình thật, tên "Hoàn Khoan Thập Tam Lang", còn cậu là nhân vật chính – Thập Tam Lang.
Lúc đó Thượng Triết cảm thấy rất vui vẻ, lần đầu tiên được diễn phim truyền hình, tuy vẫn chưa đọc kịch bản, cho dù chưa đi thử vai, cả biên kịch lẫn đạo diễn cũng không nổi mấy, nhưng cũng chả sao, cậu được diễn vai chính đó, vai diễn quyền lực nhất, high quá rồi muốn nữa!
Cậu có hỏi thử người đại diện lấy được vai kiểu gì, người đại diện chỉ hàm hồ nói vài câu, bảo là bên đầu tư rất coi trọng nhân khí của cậu, đạo diễn cũng thấy cậu có vẻ linh hoạt dẻo dai, cho nên cứ thế ký được hợp đồng.
Thượng Triết cũng không suy nghĩ nhiều, cậu chỉ nghĩ mình có được cơ hội trở mình, không hề biết rằng bản thân chỉ còn cách cũng lầy đen có nửa bước...!
Vài ngày sắp trước khi quay "Hoàn Khoan Thập Tam Lang", người đại diện đưa cậu đến dự một bữa tiệc tối.
Thượng Triết mới thu xong một chương trình tạp kỹ, đang mệt chả nhấc nổi tay chân, cuối cùng vẫn bị người đại diện cưỡng ép kéo đi, lại còn nhấn mạnh nói với cậu rằng: "Bộ phim kia cậu sắp đóng do tập đoàn Trì Trạch đầu tư, Trịnh tổng đã cho cậu cơ hội, cậu nhất định phải đi cảm ơn người ta cho đàng hoàng vào, dù sao trước đó cậu cũng được làm đại ngôn cho Trì Trạch hai lần rồi."
"Gượm đã," Thượng Triết cắt ngang, "Sao lúc trước anh chả nói gì với em hết vậy! Trịnh tổng là ông nào, em có biết gì đâu."
Người đại diện ho khan: "Trịnh Gia Ngon, CEO hiện tại của Trì Trạch, lát nữa anh dẫn cậu đi gặp Trịnh tổng, nói chung cậu cứ nhớ kỹ mình nợ người ta một cái ân tình là được."
Thượng Triết lúc này cũng không còn là người mới, đương nhiên cũng phát hiện có chuyện không bình thường: "Trương ca, đừng bảo anh muốn bán em đi đấy nhé!"
Người đại diện cũng không giấu diếm, nói thật với cậu: "Là cậu bảo thế mà, làm mọi cách kiếm cho cậu một vai diễn, anh đã kiếm cho cậu rồi đó.
Trịnh tổng cũng không nhắc tới điều kiện gì, bây giờ hợp đồng cũng đã ký rồi, qua đó nói một tiếng cảm ơn cũng là chuyện bình thường thôi, sao phải gọi là đem đi bán?"
"Làm gì có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống kiểu đó chứ! Nếu thật sự không có vấn đề thì anh giấu em làm gì! Không có điều kiện gì, hắn ta mà không có điều kiện gì anh phải cưỡng chế lôi em đến đây làm chi?"
"..." người đại diện cũng tự biết đuối lý, đưa cho cậu ly rượu, vỗ lưng lưng cậu rồi khuyên nhủ, "Việc đã đến nước này, cậu cũng không còn đường lui nữa, cứ lên đi, ở bên kia kìa, cái người mà nhìn đẹp trai đó, đừng có áp lực quá nha."
Vì bộ phim mà cậu sắp được đóng, Thượng Triết đành phải nhẫn nhịn kiên trì đi tiếp.
Cậu cười rụt rè: "Xin chào Trịnh tổng, lần đầu gặp mặt, tôi tên là Thượng Triết."
Thậm chí đến bây giờ trong ấn tượng của cậu, Trịnh Gia Ngôn vẫn giống như lúc đó, hoàn hảo đến không chân thực.
Phong thái chững chạc, giáo dưỡng tốt đẹp, nói chung về phương diện nào cũng xuất chúng hơn người.
Thượng Triết không nhìn ra được Trịnh Gia Ngôn là thẳng hay cong, trước kia cậu cũng từng có bạn gái, nhưng chắc do ở lâu trong cái giới giải trí này, mưa dầm thấm lâu, dần dần cũng không còn thấy bài xích tình yêu đồng giới đến thế.
Mà dù thế nào đi chăng nữa, cũng không hề ảnh hưởng đến cảm nhận của cậu với người khác.
Trịnh Gia Ngôn rất vừa mắt kiểu người như Thượng Triết, ít nhất là cái vẻ ngoài của cậu.
Nếu Trịnh Gia Ngôn không cho cậu cơ hội đóng phim, nếu cậu không thiếu anh một ân tình, Thượng Triết nghĩ cậu sẽ rất vui vẻ làm bạn với anh, nhưng tiếc là...!
"Tôi rất vừa ý cậu, cậu nên tự tìm cho mình nhiều cơ hội hơn"
Những lời Trịnh Gia Ngôn nói, vừa trong dự liệu, mà lại vừa ngoài dự đoán của cậu.
Đây cũng coi như một ám chỉ một cách thẳng thắn, cũng chính những lời này, làm cho quan hệ sau này của hai người vô cùng vững chắc.
Trong giới giải trí, mấy chuyện thế này thật sự rất bình thường, nhưng tự Thượng Triết cảm thấy mình vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng về phương diện, lúc đó cũng đã tính sẽ uyển chuyển từ chối, sau cũng không biết men rượu lên não hay bị sắc đẹp cám dỗ, cậu nghe thấy bản thân nói rằng: "Cảm ơn Trịnh tổng đã xem trọng tôi."
Sau đó thì nước tới thuyền theo thôi.
Hai người bọn họ nhìn nhau cũng vừa mắt, thỉnh thoảng cùng đi ăn cơm nói chuyện phiếm,có khi hẹn nhau đến khách sạn, rồi lên giường, hoặc có khi đến nhà của người kia, cùng tắm uyên ương, rồi lên giường.
Những lúc khác, ai cần quay phim thì cứ quay, ai cần làm việc thì cứ việc làm.
Bộ phim "Hoàn Khoan Thập Tam Lang" kia doanh thu ảm đạm, kỹ năng đóng phim của Thượng Triết cũng nhận về nhiều gạch đá, hiển nhiên là tác phẩm chuyển hình đầu tiên của cậu đã thất bại.
Tuy cũng có buồn bã một tí, nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến quan hệ giữa cậu và Trịnh Gia Ngôn – cả hai giống như đều hài lòng tiếp tục qua lại với người kia, ai cũng không có ý định muốn đường ai nấy đi.
Phía Trịnh Gia Ngôn cũng đã cho Thượng Triết không ít tài nguyên, nhưng không phải ở mảng điện ảnh và truyền hình, mà là tài nguyên đại ngôn quảng cáo và tuyên truyền đĩa nhạc mà cậu chế tác, cho nên dù một phim kia của Thượng Triết có thất bại, nhân khí của cậu cũng không bị ảnh hưởng là bao.
Thượng Triết cũng chưa từng yêu cầu gì, nếu thật sự theo ý của Thượng Triết mà nói, cậu hy vọng một ngày nào đó mối quan hệ giữa hai người sẽ không còn tồn tại vụ lợi, những loại quan hệ đó không thực tế cho lắm, chính bản thân cậu cũng hiểu rõ ràng.
Có một lần sau khi lăn giường, Thượng Triết hỏi Trịnh Gia Ngôn: "Anh cho tôi cơ hội quay phim, vậy có tính là quy tắc ngầm không nhỉ?"
Trịnh Gia Ngôn giải thích cho cậu:"Quy tắc ngầm nghĩa là em lấy lòng tôi, thỏa mãn nhu cầu của tôi, rồi tôi lại đưa em thứ em muốn.
Còn giữa tôi với em, là quan hệ mà tôi sẽ giúp em vô điều kiện, mà em thì cam tâm tình nguyện báo đáp tôi, đây không phải là quy tắc ngầm, mà là có qua có lại, hiểu chưa?"
Có qua có lại: Lễ Thượng Vãng Lai (Dành cho những ai đã quên, đây là bài hát Thượng Triết đã cùng sáng tác rồi gửi cho Trịnh Gia Ngôn)
Thẳng đến lúc này, Thượng Triết ngốc nghếch mới phản ứng lại.
Trịnh Gia Ngôn quá thông minh, anh là người có tầm nhìn xa, là một thương nhân hạ thủ khôn ngoan điển hình.
Dùng một hạng mục mà anh biết chắc sẽ không thể thua lỗ để đổi lấy một mối quan hệ lâu dài mà anh luôn tìm kiếm.
Còn dùng mấy lời lẽ "có qua có lại" để che giấu một mối quan hệ giao dịch.
Mà chính cậu, mới bắt đầu đã bị biểu hiện giả dối kia mê hoặc, đúng là nước ấm nấu ếch, mới đầu vì thoải mái tự tại, mà quên không hề nhảy ra cái bẫy vốn dành cho cậu.
⎼ Khi đó, cậu bước một bước, rơi vào trong hố.
Sau khi Thượng Triết tỉnh ngộ, đổi tên Trịnh Gia Ngôn trong điện thoại thành "Trịnh Hố Đen".
Nằm mơ một giấc mộng, nhìn thì dài đằng đẵng nhưng thật ra lại ngắn ngủi.
Đến khi thi lại, tinh thần Thượng Triết vẫn chưa được tốt cho lắm.
Cũng may chuyện này cũng không ảnh hưởng đến bài thi của cậu, dù sao có người giám sát mình học tập, lúc nhìn thấy đề bài, cậu mới phát hiện hầu hết trong đề đều đã từng làm thử rồi.
Thú vị hơn nữa là, thằng nhóc tóc xoăn hạt dẻ kia cũng ở trong nhóm thi lại.
Thượng Triết nhớ tới lúc mình còn đi học, trong lớp kiểu gì cũng có vài người, mỗi lần đi thi đều cảm thấy giỏi, chắc mẩm mình vô được top 3, kết quả lúc có điểm thì cũng chả hơn được người khác là bao.
Cậu đoán, cậu trai tóc xoăn này chắc cũng như vậy.
Sau khi nộp bài thi, Thượng Triết đồng cảm nhìn cậu ta: "Đều là học tra cả, cần gì phải coi thường lẫn nhau cơ chứ."
Tóc xoăn lại trả lời một cách mỉa mai: "Cho dù là học tra, tôi cũng là học tra trẻ tuổi hơn có tiền đồ hơn anh."
Đù, cậu người mới này có phong thái đáng sợ quá ta ơi.
Cuộc thi lần này Thượng Triết nắm chắc chín phần là sẽ đậu, nên thi xong cậu cũng không để trong lòng làm gì.
Đinh Kỳ lấy cho cậu hai cái quảng cáo, coi như là để trước khi comeback tạo nhiệt một tí, buổi chiều Thượng Triết theo hắn kí hợp đồng, sau đó vui vẻ đi về nhà.
Thượng Triết đang chơi với Kháp Kháp ở trong nhà, thằng nhóc kia đang nhét tay vào hai miếng lego khác màu để tách nó ra, nhìn thấy Thượng Triết đi về thì đưa hết đồ chơi trên tay cho Thượng Triết: "Ba ba, xây nhà."
"Kháp Kháp muốn xây nhà hả? Để ba ba xem dựng được tới đâu rồi này."
Thượng Triết vén tay áo lên, cùng ngồi trên thảm trải sàn với Kháp Kháp giúp thằng bé xây nhà.
Cậu tính giữ Tiểu Tôn lại ăn một bữa cơm, thấy cậu ta nhìn đồng hồ rồi