Khương Âm sững người tại chỗ, chưa phản ứng lại.
UU đang hỏi cô muốn xem không?
Ý cô ấy chính là đặt quyền quyết định vào trong tay cô, chỉ cần cô muốn xem, cô ấy thật sự sẽ phát sóng trực tiếp vẽ màu sao?
Khương Âm đột nhiên có chút không biết làm sao, giống như một đưa trẻ luôn muốn ăn ngọt tiến vào một nhà kẹo, cô nhìn một nhà đầy kẹo ngọt nhất thời không biết nên ăn thế nào.
[Cô ấy muốn mà!!!!!]
[Tôi cũng chứng minh cô ấy muốn nè!!!]
[Aaaaa @Dư âm bất nhiễu lương cầu mong thái thái muốn xem!]
[Huhuhu thái thái cô gật đầu một cái, về sau tôi nhất định nghiêm chỉnh làm người!
[Huhuh tôi cũng cải tà quy chính, cố gắng cho mỗi đứa con trai một ngôi nhà.
]
Khương Âm: "! "
Da mặt của người bình luận luôn dày hơn tưởng tượng của cô.
Nhưng nhìn bình luận lăn lộn la lối om sòm đủ kiểu, lòng bàn tay Khương Âm nóng lên, có chút dấu hiệu muốn đổ mồ hôi, nhưng cô vẫn đánh mấy chữ kia, ấn gửi đi.
[Dư âm bất nhiễu lương: Được chứ?]
Thật ra không chỉ bọn họ, bản thân Khương Âm trong lòng cũng có phần muốn xem, cô cũng muốn nhìn xem người mình thích bao năm qua có dáng vẻ thế nào.
Dường như cô cũng cách một UU chân thật gần hơi chút.
Khương Âm có hơi khẩn trường, tầm mắt của cô không động đậy mà nhìn chằm chằm bình luận, không để cô đợi lâu, cô nhanh chóng nhìn thấy câu trả lời.
[UYAU: Chỉ cần em muốn.
]
Chỉ cần em muốn.
Nhìn bốn chữ đơn giản ấy, trong lòng Khương Âm nóng lên, một dòng nước ấm tựa như len lỏi vào từng tế bào trong cơ thể cô.
Cảm xúc của Khương Âm dao động không bằng lúc cô bị những người kia nói cô đạo văn, chỗ khác nhau là, đêm nay cô rất xúc động, rất mong chờ.
Cô không thể ngồi yên một chỗ nữa rồi.
Khương Âm cầm điện thoại đi qua đi lại trong phòng mấy vòng, nhưng vẫn không xua tan được sự phấn khởi trong lòng cô chút nào.
Cô thậm chí còn muốn xuống dưới chạy mấy vòng.
Nếu không phải muộn quá rồi, Khương Âm cũng muốn cầm dù đi trong mưa mấy vòng.
Khương Âm khe khẽ mở cửa, bước đến bên cạnh phía trước cánh cửa, rũ mắt nhìn ánh sáng nhàn nhạt tản ra từ khe cửa, bàn tay cô bất giác nâng lên.
Bây giờ cô có chút muốn chia sẻ vui sướng của mình cho người khác, nhưng lại không biết làm sao để lên tiếng.
"Cộc, cộc, cộc.
"
Cuối cùng Khương Âm cũng không nhịn được mà nhẹ nhàng gõ cánh cửa trước mặt.
Không để cô đợi mấy giây, người bên trong rất nhanh đã mở cửa.
Phó Lương Dư thật ra có chút ngoài ý muốn, nhưng trên mặt anh vẫn không thể hiện rõ.
Nhìn thấy người, không chờ Phó Lương Dư lên tiếng lần này Khương Âm đã hỏi trước: "Tôi có thể mời anh trước không?"
Vốn là có chút ngoài ý muốn sau khi nghe thấy lời của cô thì sửng sốt trong chốc lát.
Khương Âm nghiêng người chỉ chỉ cửa sổ sát đất ngoài phòng khách, cô nói: "Ngắm mưa ấy.
"
Nói xong lại bổ sung thêm: "Mời anh ngắm mưa ở thành phố Z.
"
Mặc dù không có cách nào chia sẻ sự vui mừng của cô, Khương Âm lúc này cũng muốn cùng người khác trò chuyện.
Nói gì cũng được.
Lúc Khương Âm nói thì đôi mắt long lanh, trong giọng nói là sự vui vẻ và hưng phấn không giấu được.
Ngay cả lời nói của cô cũng nhiều hơn bình thường.
Nghĩ đến chuyện vừa nãy, Phó Lương Dư chợt hiểu, anh nhìn Khương Âm, khóe môi cong lên, gật đầu đáp: "Được.
"
Phó Lương Dư cảm thấy bây giờ Khương Âm có chút hưng phấn, cô hẳn là muốn chia sẻ với người khác niềm vui này.
Có thể không biết phải làm sao để lên tiếng, vì vậy lấy lý do ngắm mưa.
Ngắm mưa cũng được, nói chuyện cũng thế, tất cả đều được.
Phó Lương Dư không có ý kiến gì.
Chỉ là chờ đến khi sóng vai nhau ngồi trước cửa sổ sát đấu, lo sợ trong lòng anh vẫn như trước, không thuyên giảm chút nào.
Nhìn khóe môi người bên cạnh cứ cong lên không hạ xuống, Phó Lương Dư đột nhiên muốn mở miệng hỏi: Vì sao lại thích UYAU như thế? Trước khi anh phát hiện Weibo của Khương Âm, bọn họ thậm chí còn không có chút tiếp xúc nào.
Khương Âm rất thích UYAU, thích đã rất lâu rồi, điểm này Phó Lương Dư đã sớm biết, anh cũng luôn nghĩ nhưng làm sao cũng không nghĩ ra lý do.
Phát sóng trực tiếp à.
Nghĩ đến chuyện này, Phó Lương Dư không nén được thở dài.
Mấy ngày nay Phó Lương Dư vẫn luôn như có như không đề cập với Khương Âm, nhắc đến tranh của anh, nhắc đến chuyện vẽ cho cô! thậm chí chuyện hứa hẹn phát sóng trực tiếp khi nãy, anh nhìn cũng thật thành thạo, tự tin tràn đầy.
Thật ra