Sau hôm đó tra công liền có bóng ma trong lòng, yên lặng cho đến khai giảng.
Gió xuân khẽ thổi qua, cánh hoa anh đào theo gió bay đi, tra công đón được một bông hoa anh đào, ngón tay cái khẽ xoa cánh hoa, móng tay dùng sức bấm vào, liền thấy ngón tay dính lớp phấn tươi đẹp.
Cánh hoa quá mỏng, vừa bấm liền nát tan, tra công xoa xoa ngón tay, lau đi lớp phấn hồng.
Thừa dịp nghỉ giữa giờ, tra công kéo Lâm Giang Tuyết đi, nhỏ giọng nói: "Buổi trưa, hòn non bộ giữa hồ phía sau núi."
Lâm Giang Tuyết gật gật đầu, nhanh chóng chạy vào lớp học, bỏ lại tra công vẫn còn đứng đó.
Tra công nghĩ thầm, Lâm Giang Tuyết hẳn là rất sợ cùng hắn có quan hệ.
Ngẫm lại thì việc làm bạn trai hắn cũng không phải có việc gì không tốt để không thể lộ ra ngoài, cần gì phải che che giấu giấu như vậy, thật khiến hắn trong lòng tức mà không xả ra được.
Tra công trong lòng đầy bất mãn, buổi trưa nhanh chóng ăn xong một bát cơm, tới nơi thì thấy Lâm Giang Tuyết đã đến trước, đang chờ hắn.
Cảnh "xuân" vừa vặn, Lâm Giang Tuyết đang mặc đồng phục màu xanh lam, cúi đầu đọc sách, khi nghe thấy âm thanh thì ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt rực lửa của tra công.
Lâm Giang Tuyết hầu kết khẽ nhúc nhích, nói: "Cậu tìm tôi có chuyện gì?"
Tra công tức giận, kéo Lâm Giang Tuyết đi đến hướng hòn non bộ, đi tới góc, nói: "Cậu hỏi có chuyện gì? Đương nhiên là chơi cậu rồi."
Lâm Giang Tuyết: "..."
Trên ngọn núi nhỏ máu trắng thần bí, trồng hai quả nhỏ, tra công như đại ma vương trên trời giáng xuống, lúc cắn hai tiểu quả thì hừ nhẹ một tiếng.
Thu thu thu...
Lâm Giang Tuyết hít một ngụm khí lạnh, dựa vào vách đá, cứng đờ người, che miệng lại nỗ lực để không phát ra âm thanh, cậu có thể nghe thấy chim hót, tiếng học sinh nói cười đến huyên náo, nhưng những thứ đó cách cậu rất xa, gần ngay bên tai chính là tiếng thở dồn