Khi Dương Hỉ mang theo mảnh vỡ tách cafe bước thấp bước cao khép cửa ra ngoài, Kiều Hiểu Tinh cũng định nối gót đi theo, liền bị anh giữ lại.
“Anh đã cho em đi chưa?” Anh nắm tay cô kéo về phía mình, giọng nói đầy vẻ khẩn thiết.
“Cô ta làm đổ cafe nóng vào quần anh, sợ là Tiểu Ngôn gặp chuyện không hay rồi.”
Kiều Hiểu Tinh sững sờ mất mấy giây, lúc phản ứng lại được lập tức vươn tay cởi bỏ thắt lưng của anh.
Chỉ nghe “cạch” một tiếng, khoá thắt lưng của Ngôn Tử Kỳ đã bị cô tháo ra.
Cô vội vàng kéo khoá quần tây của anh, sau đó ngay cả quần lót cũng bị cô lột xuống, chỉ thấy cây gậy của anh sưng to doạ người thẳng tắp cúi chào cô.
Nước mắt của Kiều Hiểu Tinh chậm rãi tuôn rơi, bởi vì cô nhờ Dương Hỉ đưa cafe giúp mình nên anh mới bị thương.
Cô cúi xuống cẩn thận vuốt ve gậy thịt đã cùng mình chinh chiến bao lâu nay, quả nhiên nóng bỏng đến mức rụt cả tay lại.
“Tinh Tinh, nóng quá, em giúp anh thổi nguội nó đi.”
Một tay anh đỡ côn thịt đến bên miệng Kiều Hiểu Tinh, cô đang nửa ngồi nửa quỳ, không nhìn thấy nét cười xấu xa xẹt qua đáy mắt người đàn ông.
Cô đâu hay cây gậy này vốn đã sưng từ lúc cô hớt hải chạy vào, thủ phạm hoàn toàn không phải là tách đồ uống chứa đầy chất cafein vô tội kia.
Nhưng Kiều Hiểu Tinh vẫn còn ngây ngốc cho rằng đây chính là lỗi của mình mới khiến anh vô tình bị hắt cafe nóng vào người.
Vì thế cô nắm lấy côn thịt thô to của anh, tròn môi thổi nhè nhẹ.
“Anh đỡ hơn chưa?” Cô mới thổi mấy hơi đã ngước lên lo lắng hỏi anh.
“Vẫn còn rát lắm, hay là em ngậm nó đi.
Nước bọt có tác dụng chữa lành vết thương đấy, thử xem có đỡ hơn không.”
Anh đẩy đẩy thắt lưng, thúc quy đầu sưng đỏ đến bên môi cô.
“Đợi một chút, em có cách này.”
Kiều Hiểu Tinh thấy côn thịt vẫn còn sưng to, không ngần ngại đi đến tủ lạnh mở khay đá, chọn một viên có độ lớn vừa phải ngậm một lúc, đợi nó tan ra thì nhai nát rồi nuốt ực xuống.
“Bị bỏng không nên chườm đá, nhưng em ngậm tan rồi, nhiệt độ trong miệng em đã làm giảm độ lạnh của đá nên chắc không sao đâu.”
Sau khi trong miệng đã tràn ngập khí lạnh, cô mới quay lại, quỳ xuống há miệng ngậm lấy thứ đồ chơi kia.
Cô dùng cái miệng ẩm ướt của mình bao bọc lấy cây gậy cứng rắn, đầu lưỡi không nhanh không chậm hoạt động, muốn dùng nước bọt mát lạnh để làm giảm độ bỏng rát của côn thịt.
Ngôn Tử Kỳ rùng mình chống tay vào mặt bàn, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ vô cùng thoải mái.
Kiều Hiểu Tinh không nghĩ là anh đang sảng khoái hưởng thụ mà lại cho rằng anh rên lên vì đau đớn khó chịu.
“Bảo bối, liếm quy đầu cho anh đi.
Chỗ đó bị nặng nhất.”
Anh duỗi tay giữ gáy cô, sau đó rút côn thịt ra một chút.
Đầu lưỡi ướt át của Kiều Hiểu Tinh đụng vào quy đầu của anh, liền phát hiện bộ phận này đúng là nóng nhất.
Đây hẳn là chỗ bị cafe hất thẳng vào?
Kiều Hiểu Tinh không nghĩ ngợi nhiều, không ngừng liếm mút quy đầu của anh một cách cẩn thận.
Được hầu hạ sung sướng như vậy khiến côn thịt trong miệng cô bắt đầu run rẩy.
“Em làm anh đau à? Hay là răng em cạ vào? Hay là lạnh quá?”
“Không đau, em cứ tiếp tục đi, anh dễ chịu hơn nhiều rồi, một lúc nữa là sẽ ổn thôi.” Ngôn Tử Kỳ nhìn thẳng vào cô, hai mắt đen sẫm lại, khàn giọng nói.
Kiều Hiểu Tinh ậm ừ ngoan ngoãn nghe lời anh, nhưng không ngờ chưa được bao lâu sau, một dòng tinh dịch nóng rực mang theo mùi hương nồng đậm bắn thẳng vào trong miệng cô, trực tiếp trôi xuống cổ họng.
Trong nháy mắt, cô mới nhận ra mình bị Ngôn Tử Kỳ lừa khẩu giao cho anh, khuôn mặt xinh đẹp dần đen kịt lại.
Tên khốn kiếp lừa đảo này!
Dương Hỉ ban nãy bị doạ sợ đến mức để quên cả điện thoại, cô ta về phòng ngồi phịch xuống ghế, một lúc lâu sau mới hoàn hồn nhận ra trên mặt bàn trống trơn, liền đi thang máy lên phòng Tổng giám đốc để lấy lại điện thoại.
Lên đến nơi, cô ta thấy điện thoại của mình đặt trên bàn làm việc của Kiều Hiểu Tinh, nhưng chủ nhân của chỗ ngồi lại không thấy đâu.
Trong đầu Dương Hỉ nghĩ đến đủ các tình huống có thể xảy ra.
Cơn tò mò bỗng nổi lên…
Ban nãy cô ta đi vội quá, cửa không khoá chặt mà chỉ khép hờ, để lọt mất một khe hở rất nhỏ.
Dương Hỉ hít sâu một hơi, dán mắt vào khe cửa, lập tức bị cảnh tượng bên trong làm cho khiếp sợ mà trợn mắt há hốc miệng.
Sợ mình đánh động người trong phòng, cô ta cuống quýt dùng cả hai tay che kín miệng.
Đập vào mắt cô ta là cặp mông rắn chắc nam tính và một cây gậy ướt dầm dề ra ra vào vào trong miệng của một người phụ nữ.
Hai viên thịt tròn trịa vỗ vào cằm người đang quỳ bên dưới, lúc bắn tinh xong rút ra quy đầu còn vô tình vẩy xuống sàn một ít tinh dịch.
Người đàn ông sung sướng chìm trong khoái lạc, không hề biết phía bên ngoài có người đang nhìn lén qua khe cửa.
Rõ ràng anh được người ta liếm mút đến mức hồn vía bay lên mây mất rồi.
Dương Hỉ khó nhọc nuốt nước bọt, cô ta thấy rõ cả khuôn mặt đờ đẫn vì bắn tinh của sếp tổng, quai hằm anh bạnh ra, yết hầu liên tục trồi lên hạ xuống rất mực gợi tình.
Cô ta hoàn toàn không dám nghĩ đến có một ngày sẽ được nhìn trực diện bộ phận nam tính của Ngôn Tử Kỳ ở khoảng cách gần như vậy, càng trăm vạn lần không thể ngờ sếp tổng ngày thường có vẻ cấm dục lại đang ngửa đầu rót tinh vào miệng người phụ nữ ăn mặc giống hệt thư kí mới đến.
Hình ảnh nóng bỏng ướt át khiến người ta chảy máu mũi đánh mạnh vào tâm trí của cô ta, làm thân thể cô ta không nhịn được mà nóng lên.
Côn thịt thô dài và hùng vĩ hoàn toàn vượt xa tưởng tượng, khiến cho cô ta tự nhiên có suy nghĩ nếu người khẩu giao cho anh là mình thì chắc chắn sẽ không khép được miệng.
Bao lâu nay, đám phụ nữ phòng thư kí đã hàng trăm lần bình luận về thân hình thon dài và sống mũi cao thẳng của Ngôn Tử Kỳ, đại khái cũng đoán được “hàng họ” của sếp tổng chắc là không tồi, nhưng đến khi được tận mắt nhìn thấy nó ở bên ngoài thì vẫn không tránh khỏi shock nặng.
Chân tay cô ta bỗng bủn rủn, gót giày nghiêng sang một bên.
Dương Hỉ đứng không vững, theo bản năng dựa cả người lên cửa, ai ngờ cánh cửa phản chủ lại bị đẩy vào trong làm cô ta theo quán tính bổ nhào về phía trước rồi ngã ngồi xuống đất.
Hai người trong phòng ngay lập tức giật mình nhận ra sự xuất hiện của vị khách không mời mà tới này.
Cô ta mở to hai mắt, nghẹn họng trân trối nhìn hai người trong phòng.
“Đôi giày chết giẫm!” Dương Hỉ hổn hển nghĩ thầm, khuôn mặt hết đỏ rồi lại trắng.
Tầm mắt cũng nhanh chóng chuyển hướng đến người phụ nữ vừa quay mặt ra nhìn mình, cô ta liền rơi vào trầm tư.
Người phụ nữ