Tuy rằng cô ấy không có làm cái gì với Lăng Trạch, chỉ có điều Lăng gia lại nhiều lần xảy ra chuyện.
Lăng Trạch cũng phát hiện có gì đó không đúng, trở về tra xét kĩ một hồi mới biết được là Mộc gia làm.
Tuy rằng Lăng gia kém hơn Mộc gia một chút, nhưng mà hai nhà đối chọi cũng chưa chắc rằng Mộc gia sẽ thắng Lăng gia.
Sau khi ba Lăng biết được Mộc gia lại có thể vô cớ chèn ép mình liền nổi trận lôi đình, từ đây hai nhà Lăng - Mộc bắt đầu thành địch nhân thực sự.
Niệm Mị đứng ở trên ban công ký túc xá, cầm ly cà phê trong tay uống, tươi cười dịu dàng an hòa.
Giản Diệp Ni, tâm nguyện của cô đã hoàn thành!
Mộc Duyệt Nhi yêu tôi, Lăng Trạch cũng thích tôi.
Tình yêu kiếp trước, kiếp này không chết không ngừng.
Uống xong ly cà phê, Niệm Mị ngẩng đầu nhìn không trung âm trầm.
Trời muốn mưa rồi!
Niệm Mị gọi điện thoại cho Kim Ni.
"Mommy, con muốn tổ chức một bữa tiệc!"
"Vì sao thế? Bảo bối!"
"Mommy, con sắp qua mười tám!"
"Không phải còn đến một tháng nữa sao?"
"Con muốn làm trước! Liền định ở cuối tuần này đi!"
"Ok, bảo bối con muốn long trọng hay là khiêm tốn?"
"Long trọng!"
"Được rồi! Bảo bối liền chờ tin tức tốt từ mommy nha!"
Niệm Mị tắt điện thoại, nụ cười dịu dàng quyến rũ.
Một con mèo nhỏ nhảy tới trên vai cô.
"Meoz ~" chủ nhân!
Niệm Mị sờ sờ đầu nhỏ của nó
"A Li, chúng ta phải rời khỏi rồi!"
Thật nhanh, cuối tuần cũng đã đến.
Tiệc sinh nhật được tổ chức ở trong căn biệt thự của Giản gia, người trong xã hội thượng lưu tới rất nhiều.
Chỉ là đa số tương đối đều là người trẻ tuổi, dù sao thì lễ thành niên cho dù có quan trọng đến đâu cũng chỉ là bữa tiệc sinh nhật của một đứa nhóc, vẫn chưa đến mức khiến những người ở thế hệ trước đều đến.
Niệm Mị đứng ở trên đài cao vừa được dựng, hôm nay cô đội một đầu tóc giả.
Lễ phục màu tím làm tôn lên vẻ cao quý thành thục của cô, tóc dài tự do bay bay phía sau. Cô không có trang điểm một chút nào, nhưng khuôn mặt đẹp như tiên cũng như trước không thua kém một ai ở nơi này.
Camera nhắm ngay mặt Niệm Mị, đèn pha chiếu vào trên người cô, làm xung quanh cô tỏa ra một tầng ánh sáng vàng.
Các phóng viên yên yên tĩnh tĩnh chụp ảnh, trong lòng nghĩ phải làm thế nào để có thể biên soạn đạt được đầu đề ngày
mai.
"Cảm ơn mọi người đã đến dự bữa tiệc sinh nhật của tôi..."
Niệm Mị mang theo nụ cười dịu dàng ở trên đài cao nói vài lời khách sáo rồi sau đó liền cầm chén rượu xuống bên dưới.
Tới chỗ khách nhân tốp năm tốp ba cùng nhau nói chuyện.
Niệm Mị đi đến từng nơi kính rượu.
Mộc Duyệt Nhi và Lăng Trạch đi theo bên cạnh Niệm Mị, hai người tranh đấu gay gắt đã tiến vào hồi gay cấn. (:)))
Lăng Trạch cũng biết tâm tư của Mộc Duyệt Nhi, có thể nói là hận đối với Mộc Duyệt Nhi.
Đứa con gái này lại có thể cùng mình đoạt Diệp Ni, là một tên con trai thì không nói, có thể quang minh chính đại cùng cô ta cạnh tranh.
Nhưng cố tình là một đứa con gái, nếu đem tâm tư của cô ta vạch trần, sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với Diệp Ni.
Lăng Trạch nhìn Niệm Mị thành thạo ở trong đám người, thường thường quay sang nói vài câu Mộc Duyệt Nhi, giống như đối đãi với người thân của mình vậy.
Cô để Mộc Duyệt Nhi trở thành bạn thân, nếu biết Mộc Duyệt Nhi có suy nghĩ xấu xa với cô có lẽ là sẽ rất khổ sở đúng không!
Lăng Trạch nghĩ liền cảm thấy trong lòng bỗng buồn phiền, đem rượu trong tay uống một hơi cạn sạch.
Cái loại cảm giác biết kẻ trộm là ai, cũng biết y muốn trộm cái gì, nhưng lại không thể nói này làm cả người Lăng Trạch đều bực bội lạ thường.
Một ly rồi lại một ly rượu rót xuống bụng, không bao lâu, trên mặt hắn liền nổi lên đỏ ửng.
Bước chân lảo đảo cả người, hướng về phía Niệm Mị.
"Diệp Ni! Chúc cô... Sinh nhật vui vẻ!"
Lăng Trạch đứng ở trước mặt Niệm Mị, thân thể hơi hơi có chút lay động.