Nhưng bây giờ, trước mặt cô là một anh chàng đẹp trai, giá trị khuôn mặt phải đứng ở tầm đầu, hoàn toàn phù hợp với gu thẩm mỹ của Thời Ngu, dựa theo cốt truyện trong sách, cô và hắn có quan hệ là kim chủ - tình nhân nhỏ.
Ngủ cùng nhau có vẻ hợp lý.
Còn về phần đối phương có phải là nhân vật phản diện hay không, ừm.
.
điều đó không quan trọng.
Quý Việt Châu cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng lại còn rất mãnh liệt, ngước mắt lên nhìn đánh giá qua tròng kính với ánh mắt lạnh lùng.
Anh chỉ gặp Thời Ngu một lần, nhưng lúc này anh cảm thấy cô có chút khác biệt so với trước đây, đặc biệt là đôi mắt ươn ướt và sống động đó, khiến khuôn mặt vốn xinh đẹp có vẻ rụt rè ngốc nghếch lập tức trở nên sống động, tươi mới hơn.
Nhưng điều này không quan trọng, cô cũng chỉ là một con rối xinh đẹp được anh bày ra ngoài để ứng phó với những người khác, cho dù trong đôi mắt có thêm vào một linh hồn, cũng vẫn nông cạn và vô dụng.
Quý Việt Châu nhỏ giọng nói, không chút cảm xúc: "Trợ lý Trương hẳn là đã nói rõ ràng với cô.
.
"
Giọng nói của anh lập tức dừng lại khi Thời Ngu nắm lấy cà vạt.
Ngón trỏ thon dài trắng nõn của Thời Ngu khẽ móc cà vạt của người đàn ông, đôi mắt cáo ướt át khẽ liếc nhìn anh từ trên xuống dưới.
Chậc, người đàn ông chó này giả vờ cái gì?
Sắp ngủ rồi mà vẫn còn mặc vest chỉnh tề như vậy, lát nữa cởi ra có tiện không?
"Cô làm gì vậy?"