Anh hơi dùng sức, phương hướng của hai người họ đã thay đổi.
Thời Ngu chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, cô nằm ngửa trên giường lớn, mà khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông ở ngay phía trên.
"Không hối hận?" Giọng nói của người đàn ông trầm thấp, giống như một loại nhạc cụ cổ điển tao nhã, luôn duy trì tiết tấu như trước, chỉ có đôi mắt đen láy kia lộ ra sự không bình tĩnh của anh.
Chậc chậc.
Thời Ngu ngẩng đầu lên, cắn môi nhìn anh với ánh mắt đầy khiêu khích.
Đồ ch/ó đẻ, tự mình tìm tình nhân thế thân bạch nguyệt quang, ngủ một giấc còn phải để cô chủ động!
Sau đó, Thời Ngu không có thời gian để suy nghĩ nữa, bởi vì hào quang của người đàn ông đã áp đảo cô.
"Hí!"
Trong lúc mê man, Thời Ngu cảm thấy ngực đau nhói, mở mắt nhìn lên thấy cái đầu đen như mực của người đàn ông ở phía trên cô.
Con mẹ nó, quả nhiên là chó, chỉ biết há miệng cắn người, khó trách lớn lên đẹp trai như vậy cũng không theo đuổi được nữ chính!
Thời Ngu luồn tay vào mái tóc đen của Quý Việt Châu, giật tóc anh một cách mạnh mẽ để trả thù.
Trên đầu truyền đến cảm giác đau đớn, Quý Việt Châu từ trong ngực cô ngẩng đầu nhìn lên, cặp kính mắt gọng vàng của anh đã sớm bị ném sang một bên, không có tròng kính cản trở, lập tức thấy trong đôi