Một người giẫm lên hàng rào, nhìn mặt trời lặn phương xa, vẻ mặt buồn vui lẫn lộn, một người đi quanh nhà cỏ, trong miệng lẩm bẩm không ngừng, cả người ngây dại.
Hình ảnh này quả thật có chút cổ quái, ai có thể nhận ra, hai thiếu niên này lại là Ly Sơn kiếm tông đệ tử danh chấn thiên hạ, người trong Thần Quốc Thất Luật?
Trần Trường Sinh ban đầu cũng có chút giật mình, chợt nghĩ đến Lương Bán Hồ cùng Thất Gian hẳn đã xem xong bia đá, có điều cảm ngộ, lúc này đang cảm thụ, cho nên không có tới quấy rầy.
Hoàng hôn càng ngày càng đậm, người trở về nhà cỏ càng lúc càng nhiều, Cẩu Hàn Thực ánh mắt yên tĩnh như thường, xem ra giải bia cũng không tạo thành quá nhiều ảnh hưởng đối với hắn, mà Quan Phi Bạch bị hắn đưa về, so với Lương Bán Hồ cùng Thất Gian còn khoa trương hơn, giống như uống rượu say, càng không ngừng hô: "Ta còn có thể chịu thêm một lúc nữa, ta còn có thể chịu thêm một lúc nữa."
Trần Trường Sinh hỏi: "Không có chuyện gì chứ?"
"Không có chuyện gì, chẳng qua thần thức tiêu hao quá nhiều, bi văn tạo thành chấn động quá lớn đối với thức hải."
Cẩu Hàn Thực vì sư đệ thất thố nói xin lỗi, đầu ngón tay nhẹ điểm, để cho Quan Phi Bạch ngủ đo, sau đó ném hắn vào trong nhà.
Lúc Trần Trường Sinh xem bia cố ý không sử dụng thần thức, lúc này nhìn bộ dáng Quan Phi Bạch, nghĩ thầm cẩn thận quả nhiên có đạo lý.
Đường Tam Thập Lục trở về, khuôn mặt mệt mỏi, cũng lười nói chuyện, phất tay một cái với Trần Trường Sinh, sau đó đi vào phòng ngủ.
Cuối cùng trở về chính là Chiết Tụ, lúc đó trời đã hoàn toàn đen nhánh, bầu trời đầy sao, chiếu sáng gương mặt dị thường tái nhợt của hắn, rất rõ ràng cũng là thần thức tiêu hao quá lớn.
Mặt trời còn chưa lặn, Lương Bán Hồ đã tỉnh táo, Thất Gian cũng đi mệt, lau mồ hôi trở về đình viện, nhớ lại lúc trước đã làm gì, không khỏi rất lúng túng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Trần Trường Sinh tới phòng bếp chuẩn bị cơm tối, Cẩu Hàn Thực dẫn theo Thất Gian giúp một tay, không bao lâu, trong phòng tỏa đầy mùi thơm của cơm chín, còn có các mùi thơm khác.
Thất Gian đi gọi Quan Phi Bạch cùng Đường Tam Thập Lục rời giường ăn cơm, Cẩu Hàn Thực cùng Lương Bán Hồ thì nhìn hai đĩa thịt khô trên bàn trầm mặc không nói.
"Sao vậy?" Trần Trường Sinh hỏi.
Nấu thịt khô xong hắn thái thành miếng chia làm hai đĩa, một đĩa xào với hành, đĩa còn lại dùng đường rang lên.
Cẩu Hàn Thực nói: "Ta...!chưa từng nghĩ tới, thịt khô cũng có thể rang đường."
Lương Bán Hồ trên mặt lộ ra cảm xúc khó nói, nói: "Có thể ăn được không?"
"Ta trước mười tuổi đã ăn hai lần, mùi vị rất ngon." Trần Trường Sinh đem đũa đưa cho Cẩu Hàn Thực.
Cẩu Hàn Thực gắp một miếng thịt khô, cau mày bỏ vào trong miệng, nhai mấy cái, sau đó chân mày giãn ra.
Nhìn vẻ mặt sư huynh, Lương Bán Hồ sao còn không rõ, vui vẻ gắp mấy miếng thịt rang đường gắp vào trong bát cơm của mình, sau đó ngồi xổm ngoài cánh cửa khò khè bắt đầu ăn.
Đã ăn xong cơm chiều, Thất Gian đi rửa chén, Quan Phi Bạch ngồi bên cạnh bàn, sắc mặt vẫn âm trầm, đối với việc Cẩu Hàn Thực đem mình trở về vẫn còn bất mãn.
"Không vui?" Cẩu Hàn Thực bình tĩnh hỏi.
Quan Phi Bạch vẻ mặt đột nhiên run lên, vội vàng đứng dậy hành lễ, nói: "Sư đệ không dám."
Cẩu Hàn Thực lắc đầu nói: "Ngươi vẫn không muốn rời khỏi Chiếu Tình bi."
Quan Phi Bạch có chút bất đắc dĩ nói: "Những người kia cảnh giới tu vi còn kém xa ta, vẫn đang kiên trì ở đó, rõ ràng ta có thể xem thêm một chút."
Cẩu Hàn Thực nói: "Thiên thư bia là gì? Đọc bia giải bia sao có thể là chuyện ngày một ngày hai? Cần gì phải hơn thua chốc lát?"
Quan Phi Bạch có chút buồn rầu nói: "Chu viên một tháng sau sẽ mở ra, thời gian quá gấp gáp rồi...!Vương Phá ban đầu dùng một năm mới giải được ba mươi mốt tấm bia, cảnh giới tu vi của ta bây giờ kém xa hắn năm đó, lại chỉ có thời gian một tháng, ta có thể giải được mấy tấm bia đây? Sư huynh, ta chỉ có thể tranh thủ thời gian."
"Chu viên dù tốt, làm sao có thể bằng một góc của Thiên Thư lăng? Trước khi đi Chưởng môn đã dặn dò, vô luận phát sinh chuyện gì, việc đầu tiên chúng ta phải làm, là ở Thiên Thư lăng hiểu thấu bia đá...!Chưởng môn khẳng định biết sư huynh đã mở ra Chu viên, nói như vậy cũng rõ chuyện này.
Dĩ nhiên, tu đạo là chuyện riêng, tự mình lựa chọn thôi."
Cẩu Hàn Thực nhìn Thất Gian cùng Lương Bán Hồ đang rửa chén, vừa liếc nhìn cánh cửa đang đóng trong nhà, nói: "Tất cả các ngươi cũng suy nghĩ cẩn thận xem."
"Ngươi cũng nghe rồi đấy, ngay cả Chưởng môn Ly Sơn kiếm tông cũng nghĩ