Như những sáng sớm bình thường của bốn năm qua, Trần Trường Sinh tỉnh dậy lúc năm giờ, tức thì mở mắt, dùng năm tức thời gian để tĩnh ý, tung mình rời giường, mặc quần áo xỏ giầy, trải giường chiếu xếp chăn, bắt đầu rửa mặt, ở tiền đường khách sạn ăn một chén cháo vịt, bốn cái bánh bao nóng hổi, trở về trong phòng, dùng đêm qua trần trà súc miệng, sau đó hướng về phía gương đồng sửa sang quần áo, sau đó đi tới tiểu viện.
—— bây giờ không phải là ở miếu nhỏ ở Tây Ninh trấn, không cần đốn củi nấu nước, hắn hướng về phía sương sớm cùng nơi xa ánh mặt trời, nhắm mắt bắt đầu tĩnh tư, ở trong đầu yên lặng tụng niệm đạo tàng, cho đến khi thần thanh khí sảng, mới xem như hoàn thành công khóa, từ cửa hông đi vào trên đường phố kinh đô dần dần náo nhiệt, vô cùng tầm thường hòa vào trong dòng người, bắt đầu một ngày mới.
Trong tay của hắn có một cái danh sách, phía trên là tên của vài toà học viện ở kinh đô, hướng phường thị quản sự lên tiếng hỏi địa chỉ của tòa học viện đầu tiên, bước nhanh hơn, không có lưu ý đến, phía sau có một chiếc xe ngựa đi theo chính mình, không có phát hiện con ngựa kia có huyết thống độc giác thú, càng không chú ý tới bên xe có một cái ký hiệu huyết phượng.
Vô số năm trước, thiên thư hành lâm, dân trí mở ra, phát triển ra vô số học môn, nhưng trăm khoanh vẫn quanh một đốm, truy tới ngọn nguồn, cũng bao quát bên trong đạo tang kinh điển, nông công thương học, cũng là như thế, mà đối với việc này tiến hành bình phán tiêu chuẩn, hiện tại công nhận quyền uy nhất, chính là đại triêu thí Đại Chu triều cử hành mỗi năm một lần.
Đại triêu thí do Đại Chu Thái Tổ Hoàng Đế lập ra, vô luận vào triều làm quan hay là nhập ngũ, hoặc vào quốc giáo làm thần quan, thành tích đại triêu thí cũng là tiêu chuẩn quan trọng nhất, mấu chốt nhất chính là, Thái Tổ Hoàng Đế ra lệnh rõ ràng, chỉ có người đứng vào đại triêu thí tam giáp, mới có tư cách vào Thiên Thư lăng để xem thiên thư —— bởi vì có quy định này, thế gian không biết bao nhiêu cường giả, hàng năm cũng sẽ đi tới kinh đô —— năm đó trận đại triêu thí đầu tiên, Thái Tổ Hoàng Đế đứng trên tường thành, nhìn thiên tài các tông môn trên đại lục như dòng nước tuồn vào, cười nói một câu nói rất nổi tiếng, cũng theo đó điện định địa vị của đại triêu thí.
Phía nam chư quốc nhất là Trường Sinh tông các thế ngoại tông môn, đối với quy củ này, tự nhiên cực kỳ bất mãn.
Trong lòng của bọn hắn, Thiên Thư lăng mặc dù nằm ở Đại Chu kinh đô, nhưng thiên thư chính là thần thạch hàng lâm, đương nhiên là tài phú sở hữu chung của toàn đại lục.
Vì thế, phía nam từng mấy lần chống lại đại triêu thí, song phương quan hệ cực kỳ căng thẳng.
Chẳng qua Thiên Thư lăng đối với người tu hành quá mức quan trọng, Đại Chu triều mặc dù mạnh mẽ, cũng không thể độc chiếm mà mạo phạm toàn thiên hạ, phía nam các thế lực, cũng căn bản không có biện pháp kháng cự hấp dẫn tiến vào Thiên Thư lăng xem bia, mặc dù sau khi Ma tộc bị đánh lui đã là chuyện xưa rồi, phía nam tuy bên ngoài chống lại, nhưng vẫn có rất nhiều tông phái cường giả phía nam, lấy danh nghĩa riêng tham gia vào đại triêu thí.
Tới khi Thánh Hậu chấp chính, Đại Chu triều rốt cục cùng với các thế lực phía nam đạt thành hiệp nghị, phía nam chư quốc chư tông phái, có thể phái ra sử đoàn tham gia đại triêu thí của Đại Chu triều, bình phán cũng do song phương cùng chung đưa ra, hơn nữa học sinh phía nam có thể không chấp nhận Đại Chu triều phong quan phần thưởng tước, còn lại đối xử bình đẳng, từ đó đại triêu thí ở nơi này trong hiệp nghị mới có danh nghĩa hoàn toàn mới.
Vô số năm qua, đại triêu thí chọn lựa vô số cường giả, nghe nói chút ít cường giả mạnh nhất đại lục hôm nay, cũng từng tới Đại Chu triều kinh đô tham gia đại triêu thí , hơn mọi người đều biết chuyện thực là: đương đại quốc giáo Giáo Hoàng, phía nam Thánh Nữ phong Trưởng lão, cũng đã từng là người nổi bật trong đại triêu thí, lại càng không muốn đề cập tới Yêu tộc ở phương tây có chút thiên tài từng hóa thân làm người tham gia đại triêu thí, ngay cả Ma tộc cũng từng có vị thiếu quân mạo hiểm tới kinh đô, lại bị Giáo Hoàng trước đây đoán được hành tàng, dùng đại thần thuật trực tiếp trấn làm khói xanh.
Đây cũng là chuyện từ rất nhiều năm trước.
Hiện tại mọi người quan tâm nhất chính là, đại triêu thí sang năm, Trường Sinh tông Thu Sơn Quân có thể tham gia hay không, Thần Quốc thất luật có mấy người có thể đi vào một giáp, Từ Hữu Dung có thể đột phá hay không, rời Thánh Nữ phong trở về kinh đô, vị thiên tài cường giả ở Ma tộc hoang dã dùng lãnh khốc thần bí trứ danh có thể lần đầu tiên xuất hiện trước mắt người đời hay không, hay sẽ tiếp tục cùng Ma tộc cường giả tàn nhẫn chém giết? Trừ những chuyện này, mọi người trong kinh đô quan tâm nhất còn lại là trong kinh đô học viện, sẽ xuất hiện những thiên tài nào làm ọi người sáng mắt.
Đúng vậy, trong kinh đô có rất nhiều học viện, Thánh Hậu chấp chính, chánh lệnh nghiêm khắc, lại trị quốc thanh minh, cuộc sống dân chúng tốt hơn, mấy chục năm qua, lại càng trời yên biển lặng, có thể nói là thịnh thế, các loại học viện càng xuất hiện như măng mọc sau mưa, thậm chí mấy năm trước còn xuất hiện rất nhiều tư nhân học viện chuyên môn lấy đại triêu thí làm mục tiêu, do quốc giáo cường giả lén âm thầm giảng bài.
Dĩ nhiên, học viện nổi danh nhất cũng là cường đại nhất, vẫn là lịch sử lâu dài nhất mấy nhà, trong đó có hai nhà có lịch sử, thậm chí còn muốn lâu hơn so với Đại Chu triều.
Trên danh sách của Trần Trường Sinh có sáu nhà học viện, lúc này đi tới Thiên Đạo viện xếp hạng đầu, trên thực tế, ở toàn bộ đại lục, Thiên Đạo viện cũng có tư cách xếp hạng cao nhất —— gần hai trăm năm qua, học sinh của Thiên Đạo viện ở đại triêu thí tổng cộng hai mươi bốn lần lấy được thủ bảng thủ danh, học sinh nơi này hầu như thiên phú hơn người, tòa học viện này vì quốc giáo cung cấp không biết bao nhiêu thần quan, vì các tông môn kính dâng vô số thiên tài tu hành, quan trọng nhất là Giáo Hoàng đương đại của quốc giáo đã từng là học sinh của tòa học viện này.
Thiên Đạo viện ở trong lịch sử của đại triêu thí có thành tích tốt nhất, tự nhiên cũng khó gia nhập nhất, nhưng nhân số dự thi lại là nhiều nhất.
Trần Trường Sinh đi tới trước cửa Thiên Đạo viện, nhìn cửa viện mặc ngọc huy hoàng đại khí, nhìn phía trên bảng tên chữ viết do chính Thái Tổ Hoàng Đế tự tay đề tặng, rất tự nhiên sinh ra cảm giác kính ngưỡng mong đợi, nhưng ngay sau đó, loại tâm tình này liền bị cảnh tượng náo nhiệt ồn ào như chợ rau cùng với mùi mồ hôi gay mũi làm cho tiêu tán, hắn trong vô thức cúi thấp đầu.
Thời khắc rời khỏi Tây Ninh, hắn đã tính toán thời gian cẩn thận, ngay tới kinh đô chính là ngày đầu xuân