Kiếm là binh khí thường thấy nhất, cũng có địa vị tối cao trên Đông Thổ đại lục, đạo pháp thủ đoạn cường đại nhất của vô số tông phái, học viện đều là kiếm pháp. Trường Sinh tông phía dưới có vô số sơn môn, chân chính để cho giáo phái phía nam trọng trấn có thể ngang hàng được với Ly cung, vẫn là nhờ Ly Sơn kiếm tông, có thể chính là vì đạo lý này.
Đao bình thường hay được sử dụng trong quân đội, ở trên chiến trường kết trận giết địch, từ trước đến giờ khó gắn với hai chữ thanh nhã, cho đến ngàn năm trước, Chu ngang trời xuất thế, một cây đao đánh bại tất cả cao thủ trên thế gian, tình hình mới có thay đổi, nhưng sau Chu Độc Phu, vẫn không có mấy danh gia cao thủ sử dụng đao.
Tại sao lại như vậy? Bởi vì cây đao của Chu Độc Phu quá sắc bén, còn bởi vì hắn tự nghĩ ra một bộ đao pháp kinh thế.
Bộ đao pháp kia giống đao của hắn, đều tên là Lưỡng Đoạn.
Đây chính là Lưỡng Đoạn đao quyết trong truyền thuyết .
Nhìn chút ít văn tự cùng tranh vẽ trên vách hắc diệu thạch quan, Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung khiếp sợ im lặng. Trước giờ vẫn có tin đồn, truyền thừa của Chu Độc Phu ở trong Chu viên, đến lúc này tận mắt chứng kiến, bọn họ mới xác nhận thì ra tin đồn là thật.
Cùng đao quyết này so sánh, bí tịch võ công, trân quý đan dược, vàng ngọc châu báu trong chín gian thạch thất kia hoàn toàn không đáng giá để nhắc tới. Thời gian quả thật rất cường đại, có thể làm cho đan dược mất đi hiệu lực, để cho châu báu mất đi nhan sắc, nhưng không cách nào để cho trí tuệ cùng kiến thức mất đi giá trị, Lưỡng Đoạn đao quyết trên vách hắc diệu thạch quan, không nghi ngờ chính là trí tuệ cùng kiến thức cao cấp nhất của tu hành giới.
Sáng nghe đạo, tối chết cũng cam, thú triều đang áp sát vào lăng mộ, trong bầu trời âm ảnh khổng lồ đại biểu tử vong sắp bao phủ trên đỉnh đầu của bọn hắn, Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung đã quên đi toàn bộ những chuyện này, bắt đầu quan sát văn tự cùng tranh vẽ trên vách quan tài, hy vọng có thể ở đoạn thời gian cuối cùng này, học tập được nhiều hơn.
Tầm mắt của bọn họ rơi vào phần đầu của văn tự, đó là quy tắc chung của Lưỡng Đoạn đao quyết, văn tự phi thường đơn giản dễ hiểu, nhưng giảng giải đạo lý cực kỳ sâu đậm, một cây đao đơn giản, một đạo mũi nhọn, ở văn tự thể hiện ra hình ảnh, cùng góc độ phát sinh liên lạc với thiên địa, là không tưởng được, thật là một thiên văn chương độc đáo vô cùng.
Lưỡng Đoạn đao quyết tổng cộng có một trăm lẻ tám chiêu đao pháp, phân thành ba bộ phận, ở quy tắc chung được gọi là đoạn, mỗi đoạn ba mươi sáu chiêu.
Đoạn thứ nhất tên là Khởi, nói chính là một chữ khởi (vung đao), khởi đao như thế nào, khởi phong như thế nào, khởi phong như thế nào, khởi thế như thế nào, là trụ cột nhất của bộ đao quyết này, cũng là một phần khí thế đủ nhất. Đoạn thứ hai tên là Thừa, chủ yếu nói chính là phòng ngự, luyện đến cực điểm, có thể thừa nhận thiên địa biến hóa, nhưng ba mươi sáu đao này cũng không phải là phòng ngự đơn thuần, mũi nhọn ẩn chứa bên trong, như rồng ở trong mây, tùy thời nhô đầu ra nuốt người, trầm ổn mà hung hiểm vô cùng. Đoạn thứ ba tên là Lạc, cái chữ Lạc này có thể đơn giản lý giải là lạc đao (chém xuống), trên thực tế nghĩa gốc lại là hiệt tự bích lạc từ này, đao phong chém xuống, tự có ý tưởng nhất phái trạm trạm thanh thiên trống trải, bao hàm tất cả thế gian, có thể chém đứt tất cả mọi thứ trước mặt.
Nhìn xong quy tắc chung của Lưỡng Đoạn đao quyết, Trần Trường Sinh cùng Từ Hữu Dung không dừng lại, ngay sau đó bắt đầu quan sát bức tranh cùng chữ viết đầu tiên, đó chính là đệ nhất đao của đoạn chữ Khởi.
Đây cũng là đệ nhất đao của Lưỡng Đoạn đao quyết, có một cái tên đặc biệt đơn giản: Duyên Khởi.
Tranh vẽ cũng không có đao, cũng không có người dùng đao, chỉ có mấy đường nét đơn giản.
Trần Trường Sinh đã có kinh nghiệm xem bia ở Thiên Thư lăng, Từ Hữu Dung ở Thánh Nữ phong thì ngày đêm nghiên tập công khóa giải thiên thư, tự có tự quan, hiểu được đường nét là đường vận hành chân nguyên, đồng thời cũng là đao ý. Nhưng chính bởi vì đơn giản, cho nên càng khó giải, trên vách quan tài thưa thớt mấy đạo đường nét, để cho bọn họ đắm chìm trong đó, nhưng lại dần dần quên đi thời gian trôi qua. Cho đến một khắc sau, hai người bọn họ rốt cục hiểu thông đao pháp này, phân trước sau tỉnh lại, trong vô thức liếc mắt nhìn nhau, nhìn ra kinh hãi trong lòng của nhau.
Thiết đao rời vỏ, vung trên trường không, thấy thế nào cũng hẳn là động tác rất đơn giản, tại sao có thể biến