Trần Trường Sinh nói cũng không chính xác. Lúc ấy ở thời khắc cuối cùng của đại triêu thí đối chiến, hắn chỉ chuẩn bị dùng một thức cuối cùng của Ly sơn pháp kiếm, nhưng chưa chân chính xuất thủ. Chẳng qua một thức cuối cùng của Ly sơn pháp kiếm mấu chốt là ở tâm ý, Cẩu Hàn Thực nhìn thấu tâm ý của hắn, do đó nói hắn đã dùng một kiếm kia cũng không phải là sai.
Tô Ly rất rõ một thức cuối cùng của Ly sơn pháp kiếm có ý nghĩa thế nào, cho nên càng ngày càng cảm thấy không hiểu được thiếu niên này, nhưng nếu Trần Trường Sinh đã hiểu một kiếm này, từng dùng một kiếm này, cửa ải khó nhất khi học tập Nhiên Kiếm đã không còn tồn tại.
Nhiên Kiếm là một chiêu kiếm, cũng là phương pháp vận hành chân nguyên, là Tô Ly thông qua quan sát đối với Trần Trường Sinh những ngày qua, chế tạo ra thủ đoạn riêng cho mình hắn.
Người tu hành phóng thích số lượng hoặc là nói hiệu suất chân nguyên, quyết định bởi tốc độ thiêu đốt tinh huy, độ rộng của kinh mạch, có một chút hạn mức cao nhất, thiên phú càng cao, tư chất càng tốt, tốc độ thiêu đốt tinh huy, tốc độ vận chuyển chân nguyên có thể càng nhanh, những người có thiên phú huyết mạch như Từ Hữu Dung cùng Thu Sơn Quân, hạn chế trong kinh mạch có thể không cần suy nghĩ, chỉ cần số lượng tinh huy trong thân thể bọn họ đủ nhiều, thậm chí có thể phóng thích chân nguyên vô cùng vô tận.
Số lượng tinh huy trong cơ thể của Trần Trường Sinh không ít, Tọa Chiếu tự quan cũng không có bất cứ vấn đề gì, vấn đề lớn nhất chính là lối đi cho chân nguyên quá mức hẹp hòi, thậm chí có rất nhiều đường kinh mạch đã gãy , hiệu suất phóng thích chân nguyên tự nhiên cực thấp.
Là một vị kiếm đạo tông sư, điểm rất giỏi của Tô Ly là nhận thức đối với thế giới đã vượt xa phạm trù của người bình thường, phương pháp giải quyết vấn đề nằm ngoài dự đoán của mọi người, trên thực tế lại là hợp tình hợp lý nhất.
Hắn không có tìm cách tăng cường số lượng chân nguyên của Trần Trường Sinh, cũng không thử giải quyết vấn đề về kinh mạch của hắn, mà lấy một phương thức không biết sợ hi vọng trực tiếp giải quyết vấn đề, đặt ở trên phương thức thiêu đốt tinh huy.
Dĩ nhiên, cần mạo hiểm chính là Trần Trường Sinh, không biết sợ cũng vẫn phải là Trần Trường Sinh.
"Thiêu đốt vốn có rất nhiều phương pháp hay hình thái, thông thường mà nói, coi trọng công chính bình thản, đem tinh huy dung hòa thành nước, từng giọt theo ý niệm mà đi, như thế mới đạt tới tế thủy trường lưu, nhưng một kiếm này lại yêu cầu ngươi dùng phương pháp dữ dằn hơn để thiêu đốt chân nguyên."
Tô Ly nhìn hắn nói: "Tựa như vô số vụn gỗ, bị nhét chặt trong một không gian, đột nhiên xuất hiện một mồi lửa, đống vụn gỗ này cơ hồ đồng thời thiêu đốt, phóng thích vô số nhiệt độ và uy năng, tựa như nổ tung vậy."
Trần Trường Sinh nghe lời của hắn, ở trong thức hải tưởng tượng ra hình ảnh này, gật đầu.
Tô Ly nói: "Phương pháp thiêu đốt dữ dằn có thể trợ giúp chân nguyên của ngươi trong nháy mắt tăng lên tới trình độ nào đó, đột phá kinh mạch lộn xộn của ngươi, do đó để cho lực sát thương của một kiếm này đạt tới trình độ miễn cưỡng có thể chấp nhận được."
"Hiểu ." Trần Trường Sinh nói: "Nhưng điểm đó và một thức cuối cùng của pháp kiếm có liên hệ gì?"
Tô Ly nhìn vào mắt của hắn nói: "Vô số chân nguyên đồng thời thiêu đốt trong thân thể của ngươi, tựa như nổ tung, có thể sẽ thông qua kiếm thế chiếu sáng hoang nguyên, vô hiệu hai mắt của đối thủ, nhưng khả năng lớn hơn sẽ trực tiếp đem ngươi đốt thành kẻ ngốc, hoặc là nổ tan xương nát thịt, nếu như ngươi không thể có quyết tâm liều chết, căn bản không thể hoàn thành một bước cuối cùng."
Trần Trường Sinh cảm giác sợi ly hồn của hắc long trong đoản kiếm mơ hồ có phản ứng, nhớ tới ban đầu cảnh tượng Tọa Chiếu tự quan trong huyệt động phía dưới Bắc Tân kiều, không khỏi có chút cảm khái, nghĩ thầm thì ra mọi chuyện phát sinh đều có ý nghĩa của nó .
Nghĩ tới phản ứng lúc trước của Tô Ly khi mình nói mình biết một thức cuối cùng của Ly sơn pháp kiếm, hắn cố nhịn không nói với Tô Ly, chính mình đã có kinh nghiệm tương tự, hắn mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng thái độ đối với sinh tử cũng đã rất tang thương.
Tô Ly đem chiêu thức cùng kiếm ý của Nhiên Kiếm cẩn thận giảng giải một phen, sau đó không nhiều lời nữa, để cho Trần Trường Sinh tự mình lĩnh ngộ, sau đó hắn nhìn sơn dã trong ánh hoàng hôn, cỏ xanh bên kia dòng suối, trầm mặc không nói.
Tên thích khách kia hiện tại có thể đang ở ngay trong đám cỏ.
Trần Trường Sinh không vội vàng đi ngộ kiếm, đem cá mổ xong xát thêm muối, sau đó treo đến trên đống lửa bắt đầu nướng, nếu